Chương 2: (Vô Đề)

Bùi Hiểu Vũ xong việc, bỗng dưng có chút rảnh rỗi.

Nhưng tiên sinh đã dặn rằng hôm nay muốn ngủ bù, không có việc gì gấp thì đừng đánh thức tiên sinh, chỉ cần chiều tối gọi tiên sinh dậy để cùng đi ăn tối bên nhà lão phu nhân.

Bùi Hiểu Vũ nhìn đồng hồ, mới có hai giờ chiều, vẫn còn sớm.

Ở góc sau cửa hàng Vĩnh Tân, cậu rút điếu thuốc ra. Hộp thuốc Tam Bào Đài đã hút gần hết, chỉ còn một điếu cuối cùng. Cậu ngậm điếu thuốc vào miệng, châm lửa, rồi vo tròn bao thuốc xanh rêu và vứt đi.

Cậu học hút thuốc từ Tống Ngạn Minh, nhưng tiên sinh hút loại Đại Tiền Môn, cao cấp hơn chút.

Anh Hiểu Vũ. Một nhân viên của cửa hàng Vĩnh Tân đi ngang, chào hỏi Bùi Hiểu Vũ.

Cậu nở nụ cười thân thiện đáp lại.

Người nhân viên đưa cậu điếu thuốc. Bùi Hiểu Vũ nhận lấy nhưng không hút, chỉ kẹp vào tay, Dạo này thế nào?

Thực ra cậu chẳng để tâm lắm cuộc sống của họ ra sao nhưng cậu đã tạo thành thói quen duy trì quan hệ tốt với mọi người vì họ đều là nhân viên của Tống Ngạn Minh.

Cậu chỉ muốn giúp tiên sinh quan sát họ để tiên sinh bớt bận tâm.

Người nhân viên cười,

"Vẫn ổn cả, anh Hiểu Vũ, hôm nay anh có bận không? Tôi mời anh ăn tối."

Bùi Hiểu Vũ cao hơn anh ta nửa cái đầu, cậu hơi cúi xuống nhìn,

"Hôm nay tôi không có thời gian."

"Vậy ngày mai? Khi nào anh có thời gian cũng được." Người nhân viên đề nghị.

Bùi Hiểu Vũ rút chìa khóa xe từ túi quần, nhìn anh ta nói,

"Có việc gì thì cứ nói thẳng."

Người nhân viên ngại ngùng gãi đầu,

"Em gái họ của tôi mới đến Thượng Hải, muốn tìm việc làm. Tôi nghe nói bên khu vực thời trang nữ còn đang tuyển, không biết........"

"Trực tiếp tìm Gia Viễn là được rồi."

Bùi Hiểu Vũ nói và mỉm cười quay bước,

"Chỗ khác thì tôi có thể giúp, còn khu thời trang thì anh biết rồi đó."

Người nhân viên không được như ý, gãi đầu ngượng ngùng,

"Vâng, tôi biết rồi, cảm ơn anh Hiểu Vũ."

-

Chiếc xe của Bùi Hiểu Vũ đỗ ngay trước cửa hàng Vĩnh Tân. Đây là chỗ đậu xe riêng của Tống Ngạn Minh nhưng vì Bùi Hiểu Vũ là cánh tay phải của Tống Ngạn Minh nên người không đến mà cánh tay đến vẫn được phép đậu.

Chậm rãi lái xe về Tống trạch, Bùi Hiểu Vũ thấy chú Vĩnh đang cho mèo hoang trong sân ăn cá khô.

"Chú Vĩnh, tiên sinh đã dậy chưa?" Cậu cũng ngồi xuống, nhặt một miếng cá khô ném xuống đất cho mèo ăn.

Chú Vĩnh nhíu mày nói,

"Dậy rồi, lúc nãy ông chủ Kim đến, tiên sinh còn đang tìm cậu đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!