Chương 12: (Vô Đề)

Bùi Hiểu Vũ cảm thấy lời nói của Sở Hồng Triết có phần táo bạo nhưng không hiểu sao cậu lại không cảm thấy tức giận, phải chăng đây cũng là một dạng thân mật từ một góc nhìn khác?

"Tiên sinh không già đến vậy."

Bùi Hiểu Vũ nói.

Cậu thực sự cảm thấy Sở Hồng Triết là người tốt, rõ ràng là một thiếu gia có tiền có quyền nhưng lại không có chút kiêu ngạo nào, cũng không có những thói quen xấu hay tính tình khó chịu.

Tống Ngạn Minh cũng không có cách sống xa hoa của thiếu gia nhưng lại có tính khí xấu và hay chửi mắng người khác.

Cậu gọi điện cho Tống Ngạn Minh, gọi cho cả nhà và công ty nhưng đều không gặp.

Đúng vào giờ ăn tối, khả năng Tống Ngạn Minh không có ở nhà rất cao, tiên sinh luôn có nhiều cuộc tiếp đãi và không thường xuyên ăn tối ở nhà.

Bùi Hiểu Vũ nói với chú Vĩnh rằng nếu Tống Ngạn Minh hỏi tới, hãy nói cậu đã gọi điện rồi.

Quái Hà giáp biên giới với Nga, ẩm thực chịu ảnh hưởng sâu sắc từ văn hóa Nga, mấy ngày trước cậu đã ăn toàn món Đông Bắc, giờ nghĩ mai sẽ đi nên muốn thử món Nga.

Nhà hàng này rõ ràng không phải là nơi mà người dân bình thường hay đến, không phải vì trang trí sang trọng hay giá cả đắt đỏ mà là vì khách hàng trong nhà hàng này đều là người giàu có, còn có nhiều người nước ngoài.

Bùi Hiểu Vũ không mang theo nhiều quần áo, lại có gu thẩm mỹ kém, rời xa Tống Ngạn Minh, những bộ quần áo mà cậu mua chỉ có càng ngày càng xấu.

Bên cạnh, Sở Hồng Triết cởi áo khoác ngoài chỉ còn lại bộ vest, còn Bùi Hiểu Vũ thì mặc một chiếc áo len đã co lại sau khi giặt.

_____ Là do cậu tự giặt mấy hôm trước.

Áo len là do Tống Ngạn Minh tặng, màu xám cơ bản, cả mẫu mã lẫn chất liệu đều rất tốt, Tống Ngạn Minh cũng có một chiếc màu đen.

Khi ở nhà, có người giúp giặt, Bùi Hiểu Vũ không biết cách giặt áo len, mấy hôm trước giặt xong để trên bếp sưởi khô, hôm sau thức dậy thì thấy nó đã co lại khá chật.

Không sao.

Sở Hồng Triết nhìn thấy sự lúng túng của Bùi Hiểu Vũ, lên tiếng an ủi,

"Chứng tỏ đây thật sự là len."

Bùi Hiểu Vũ: ............

Cậu kéo tay áo, thấy không có tác dụng gì nên quyết định xắn tay áo lên một chút, để lộ ra cánh tay gầy guộc và đôi bàn tay dài nhưng thô ráp, trông có vẻ năng động hơn.

Sở Hồng Triết đã gọi món xúc xích chiên, bò hầm kiểu Nga, súp borscht và một số món Nga khác. Bùi Hiểu Vũ nói mình rất đói, Sở Hồng Triết lại gọi thêm một đĩa sủi cảo Đông Bắc.

Uống rượu gì?

Sở Hồng Triết vừa nói vừa đưa thực đơn rượu cho Bùi Hiểu Vũ.

Thực đơn có ba ngôn ngữ: Trung, Nga và Anh. Bùi Hiểu Vũ nhanh chóng xem qua một lần và cảm thấy khá lúng túng, cậu quay đầu nhìn hai người Nga ngồi bên cạnh đang uống rượu rồi chọn một loại giống họ.

Rượu kvass và vodka pha chế.

Sở Hồng Triết nhíu mày một chút,

"Rượu này có độ cồn không thấp đâu."

Bùi Hiểu Vũ tự tin về khả năng uống rượu của mình, Anh không được sao?

Sở Hồng Triết cười, cảm thấy Bùi Hiểu Vũ ở khía cạnh này cũng khá thú vị. Anh ta không uống rượu giỏi lắm nhưng chắc chắn là hơn Bùi Hiểu Vũ.

Ở nơi khí hậu lạnh giá, người ta cần ăn nhiều thực phẩm giàu calo để cung cấp năng lượng cho cơ thể. Bùi Hiểu Vũ vốn đã thích ăn thịt, cậu càng cảm thấy yêu thích ẩm thực Nga chủ yếu là thịt này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!