Chương 9: Tư Đồ Phủ Lã Bố hí Điêu Thiền

(Giải thích tựa chương: Ở phủ Tư đồ, Lã Bố trêu ghẹo Điêu Thiền…)

Bách quan nhà Hán nơm nớp lo sợ, quân Tây Lương hung thần ác sát, như sói lùa bầy dê, lùa một đám lão nhân vào các nơi trong thành Trường An.

Kỳ Lân mang thân vệ mặc quân phục quân Tịnh Châu, trên xe ngựa còn có dấu ấn của Ôn Hầu nóng bỏng tay, nên không ai dám cản trở, mặc hắn đi thẳng một đường vào trong vườn Thượng Lâm.

Giữa tràn ngập ánh mắt thù hằn, Kỳ Lân vẫn nhận ra được, ít nhất quân Tây Lương và Tịnh Châu không giống như lịch sử ghi lại, thân như một nhà.

Đây là nơi nào?

Kỳ Lân hiếu kỳ hỏi, cũng lệnh cho đoàn xe dừng lại.

Trước mặt là một cái hồ lớn chiếm khoảng mười khoảnh(1), sông Kính rót vào hồ, chảy theo hướng Đông Nam, mặt hồ dưới ánh mặt trời ban trưa lấp lánh ánh sáng trong veo, bên kia bờ, có một cái đình nhỏ, cảnh sắc xung quanh tươi mát thanh lịch.

Nhóm thân binh này đều là người tái ngoại, có ai biết đâu mà nói, Kỳ Lân trầm ngâm một lát hỏi:

"Phạm nhân Hầu gia bắt được đâu? Cho hắn xuống đây."

Kỳ Lân xốc lên mành xe, thấy trong xe hai gã vệ sĩ đang canh, Tào Tháo bị trói chặt tay chân, đang lén lút hướng ra ngoài nhìn quanh, thấy mành xe bị xốc lên, vội vàng nhắm mắt lại.

"Tỉnh rồi thì đứng dậy."

Kỳ Lân mỉm cười nói, xong lại đá Tào Tháo một cước, phân phó:

"Tháo dây thừng trên tay hắn xuống."

"Tên này võ thuật rất khá, không thể qua loa!" Một thân vệ vội ngăn cản.

Kỳ Lân nói:

"Yên tâm, có ta ở đây, hắn chạy không được đâu."

Tào Tháo vội mở mắt nói:

"Không dám phiền toái tiểu tiên sinh, tuy chân bị trói, nhưng Mạnh Đức có thể nhảy."

Kỳ Lân buồn cười nói:

"Vậy ngươi nhảy đi, vận động thường xuyên, tốt cho cơ thể."

Vì thế, hai chân Tào Tháo nhún nhún nhảy xuống xe.

Đây là nơi nào?

Hồ Côn Minh.

Còn bên đó?

Đình Phượng Nghi. Tào Tháo thản nhiên đáp:

"Sĩ hoạn đương đắc Chấp kim ngô, thú thê đương đắc Âm Lệ Hoa(2)."

Kỳ Lân lộ vẻ xúc động nói:

"Nơi Lưu Tú và Âm Lệ Hoa(3) đính ước… Nơi nơi đều có chuyện xưa!"

Tào Tháo cười nói: Đó là đương nhiên!

Kỳ Lân cũng không dừng lại quá lâu, mang theo tiểu đội thân binh đi lòng vòng trong vườn Thượng Lâm, tìm được một sân vắng vẻ, chính là nơi yên lặng nhất phía Tây vườn. Cung Thường Nhạc nho nhỏ cũ rích, cúc hoang trong viện nở rộ, có vẻ bỏ phế đã lâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!