Chương 80: Phiên ngoại 2: Cảnh đẹp

Mẹ của Kỳ Lân sớm hi sinh từ khi hắn còn nhỏ, còn là hy sinh vinh quang cho đảo Kim Ngao, cho nên toàn đảo từ Thông Thiên Giáo Chủ đến tiên nhân bình thường đều hết mực yêu thương Kỳ Lân, dẫn đến cưng chìu thành Thái Tuế(1).

Đương nhiên mẹ của Kỳ Lân cũng không thật sự chết, chỉ là đi vào thiên địa luân hồi, trở thành một ngôi sao trấn thủ Đông Thiên.

Từ nhỏ, Kỳ Lân ở với mẹ, dù sau này làm vật cưỡi của Văn Trọng thì mỗi ngày sau khi tan ca vẫn tung ta tung tăng chạy về tìm mẹ. Về sau, khi trận chiến Phong thần diễn ra, Kỳ Lân bất ngờ gặp nạn suýt chết, sau khi được Thông Thiên Giáo Chủ cứu sống thì mẹ đã mất rồi.

Nhưng Kỳ Lân vẫn xem hang động phía sau đảo Kim Ngao như nhà mình. Ban ngày biến thành người đi tìm Thông Thiên Giáo Chủ và Văn Trọng, buổi tối trở lại hình thú về ổ ngủ.

Hiện tại, Lã Bố đã biết thay đổi hình thái, đương nhiên sẽ đến hang động ở cùng Kỳ Lân.

Lã Bố:

"Ở chung quanh đây có nhiều người ở không?"

Kỳ Lân:

"Không, nơi đây là cấm địa của đảo. Chỉ có Giáo Chủ, sư phụ với sư thúc Hạo Nhiên đến được thôi."

Lã Bố: Ờ, vậy ta yên tâm.

Kỳ Lân: Yên tâm gì?

Lã Bố:

"Không cần mặc quần áo, đỡ phiền."

Kỳ Lân: …

Cấm địa sau núi ở gần hồ Kim Ngao, là nơi thiên địa nguyên khí dồi dào nhất, nhưng Lã Bố không biết việc này. Hơn nữa, hắn vừa biến hình cũng không quen cơ thể nửa rắn nửa rồng nên cứ biến ra hình người, mà cứ biến qua biến lại vậy thì trần truồng luôn cho khỏe.

"Hồi bé ta và mẹ ở đây."

Kỳ Lân chỉ chỉ, thình lình bị ôm cứng ngắt:

"Này đợi đã! Không phải bên đó!"

Lã Bố: ?

Kỳ Lân dẫn Lã Bố đến khoảng giữa mấy cái cây, hắn nhìn khắp xung quanh:

"Để ta tìm cho ngươi bộ quần áo trước."

Không mặc.

Lã Bố nói tỉnh queo.

Trước mặt là bốn gốc đại thụ che trời, cành nhánh đan xen rối rắm, lồng vào nhau tạo thành mái che tự nhiên, giúp che gió chắn mưa.

Quanh khu vực hang núi nhỏ cây mọc san sát nhau, hình thành một nơi ở be bé. Dưới gốc cây trải đầy những chiếc lá khô rất lớn, trên lá là mấy mảnh vải vụn.

Ở chính giữa hơi lõm xuống, nếu đặt vài quả trứng vào, quả thật trông y như một cái ổ.

Lã Bố:

"Ngươi ở trong này à?"

Kỳ Lân gật đầu nói:

"Khi nào rảnh, đến nhân gian lấy một ít da lót thêm, cho ổ rộng ra chút nữa… Nói với Thái sư phụ… ưm…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!