Chương 43: Mạnh Khởi phong kim lễ quỹ Kỳ Lân

(Giải thích tựa chương: Mạnh khởi biếu quà quý cho Kỳ Lân)

Kỳ Lân hoài nghi đánh giá Lã Bố, hỏi:

"Chủ công, ngươi còn váng đầu không?"

Lã Bố le lưỡi thở phì phò, nói:

"Có hơi hơi, có hơi hơi!"

Kỳ Lân chần chờ gật gật đầu:

"Ngươi nhớ ta là ai không?"

Lã Bố xoa xoa trán, giống như rất phiền não, lát sau làm như chợt nhớ ra: Ngươi là Tì Hưu!

Trong lòng Kỳ Lân gào thét: Ta cho ngươi giả bộ! Ngươi cứ giả bộ tiếp đi!

Kỳ Lân nghiêm mặc nói:

"Không sao đâu, ừmmm… Ta cần phải nghĩ ra cách gì đó, ngươi đều quên những người khác rồi sao? Chỉ nhớ rõ ta thôi sao?"

Lã Bố trả lời như thật: Ừ.

Hình cụ Tiểu Hắc còn chưa tới, Kỳ Lân vén tay áo, vừa lòng nói: Tốt lắm.

Vì thế, đánh trận đã xong, nghỉ ngơi chờ ăn Tết, đúng lúc rảnh rỗi, Kỳ Lân bắt đầu nghĩ biện pháp, trị hắn một trận.

Quân sư! Tiếng của Mã Siêu.

Mã Siêu đứng trong sân, sau lưng là thân binh đến từ Vũ Uy, dưới chân đặt mấy cái rương, cười nói: Lại đây.

Kỳ Lân nói:

"Gọi ta Tiểu Hắc được rồi, ngươi định dọn nhà hả?"

Mấy ngày không gặp, lúc này nhìn kỹ lại, Mã Siêu đã thay một bộ võ phục bằng lụa trắng tinh, áo khoác ngoài thêu Tam Dực Thiên Hủy, rất có khí khái con cháu thế gia.

Mã Siêu nồng nhiệt, khom người mở nắp rương, cười nói:

"Vậy về sau ngươi gọi ta Mạnh Khởi đi. Mấy ngày trước ta dọn nhà ở Vũ Uy tới Lũng Tây rồi, xin đầu nhập vào Phụng Tiên."

Kỳ Lân cười nói: Rất hoan nghênh.

Hắn để ý thấy Mạnh Khởi đeo viên dạ minh châu bên hông, trong lòng rất vui, Mã Siêu gia nhập nghĩa là Vũ Uy triệt để quy thuận, từ nay về sau, chỉ cần mã Siêu còn ở bên trận doanh của Lã Bố một ngày, Lã Bố sẽ danh chính ngôn thuận nhận thuế má từ Vũ Uy, thật là một hậu phương sung túc lương thảo.

Mã Siêu nói:

"Ta có mang theo kha khá lăng la tơ lụa, sẵn làm cho ngươi mấy bộ, không thể qua loa được. Cao Thuận, Văn Viễn huynh đệ và Công Đài tiên sinh ta đều tặng, những bộ này là tặng ngươi."

Cẩm Mã Siêu là cái tên bất phàm, Kỳ Lân thường không quan tâm đến chuyện ăn mặc, nếu đem so, thấy bản thân có vẻ giống tên nhà quê, vội cười nói:

"Không cần đâu, ngươi giữ lại đi."

Ý tốt của Mã Siêu, Kỳ Lân không tiện từ chối, sau một hồi đành phải nhận hết.

Gần Tết, nhóm người đi khai thác mỏ, trồng cây, câu cá, cướp bóc đều quay về. Toàn thành Lũng Tây tăng cường phòng ngự, chuẩn bị ăn Tết.

Các võ tướng bàn giao nhiệm vụ, Giả Hủ chỉ làm việc trong nội thành, làm xong cũng không đến báo cáo, chỉ khổ Trần Cung và Kỳ Lân, hai người chân không chạm đất, phải an bài các mặt từ đời sống đến kiến thiết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!