Chương 42: Ôn Hầu truy vị trần phong cựu sự

(Giải thích tự chương: Ôn Hầu tìm lại câu chuyện xưa phủ bụi)

Thái sư phụ thân ái:

"Tính trước mọi việc rồi mới hành động", con học được rồi.

Con đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng cũng hiểu ra, một khắc khi chúng con đến Lũng Tây, mưu thần của Tào Tháo đã bắt đầu sắp đặt ván cờ này.

Cái này cũng chưa là gì, điều khiến con thán phục là sự kiên nhẫn của Tuân Úc, hắn im hơi lặng tiếng gần nửa năm, không phá rối bất kỳ hành động nào của con, cho đến khi con và Lã Bố đến Vũ Uy, chuẩn bị thuyết phục Mã Siêu, thời điểm mọi người bắt đầu lơi lỏng, bọn họ mới thả tin tức của Mã Đằng ra, lại phái người liên thủ với Vương Doãn, bắt đầu thực hiện kế hoạch.

Vũ Uy chỉ là mồi nhử.

Con chinh chiến Vũ Uy, Hàn Toại tấn công Lũng Tây, đều ở trong dự liệu của Tuân Úc, Quách Gia, ngay cả việc con và Trần Cung quay đầu Nam hạ, đánh tới Kim Thành, việc bọn họ hy sinh Hàn Toại chỉ là thời gian – thời gian để cho Tào quân vào Hàm Cốc quan, bắt Phụng Tiên và Điêu Thiền.

Vì thế, thậm chí Quách Gia đích thân dẫn quân Bắc thượng, may mắn mọi sự đều có thiên ý, nếu không, vất vả lâu như vậy, qua một đêm hoàn toàn sụp đổ.

Dù cho Lã Bố chết trận hay quy hàng hay bị Tào Tháo giam lỏng, bốn vạn quân Tịnh Châu sẽ rơi vào tình trạng rắn mất đầu, không ai có thể dẫn dắt bọn họ, ngay cả con cũng không thể.

Trương Liêu kể, Lã Bố muốn con tiếp nhận, báo thù cho hắn, tên lỗ mãng này rất hiểu ý tưởng của cấp dưới, trừ bỏ lấy báo thù làm mục tiêu chiến đấu duy nhất, thì không còn cách nào khác.

Cảm ơn trời đất, Phụng Tiên không sao, nếu không, kiếm củi ba năm đốt một giờ, hiện giờ con phải xem lại chiến lược tình báo.

Lần hỗn chiến này, Thái Văn Cơ, Giả Hủ, Trương Liêu, Trần Cung,… chỉ cần thiếu một người, hậu quả thật không tưởng tượng nổi.

Thương thế của Lã Bố không nặng lắm, nhưng gần như kiệt sức, trên đường về ngủ li bì, Cam Ninh về Lũng Tây đầu tiên, lúc nhìn Thái Văn Cơ đứng trên tường thành, con mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.

Người không thấy tình cảnh lúc đó đâu, thật sự rất phấn khích.

Lúc con và Văn Viễn về đến Lũng Tây, đã là ngày thứ ba sau khi cứu được Lã Bố, tình hình chiến đấu đang vào giai đoạn gay cấn, Hàn Toại tính lui quân, nhưng bị Cam Ninh chặn đường.

Giả Hủ mở cổng thành, trong thành, ngoài thành hai mặt giáp công, đánh cho quân Hàn Toại sợ tè cả ra quần, chạy trốn về phía Nam, muốn lui quân về Kim Thành.

Giả Hủ không hổ danh là độc mưu sĩ, trong khi đang thủ thành, hắn còn sai người đến Kim Thành, đưa tin cho Trần Cung.

Trần Cung canh chính xác thời gian, phái Cao Thuận đi mai phục ở hai bền sườn dốc đoạn thung lũng mà Hàn Toại bắt buộc phải chạy qua, tạo một trận tuyết lỡ, triệt để hủy diệt tàn binh Hàn Toại.

Nghe nói Hàn Toại trốn khỏi Hàm Cốc quan, chạy về Trung Nguyên.

Thật sự là đồng đội như thần, cần phải có bao nhiêu hiểu ý, tin tưởng nhau dù cách xa ngàn dặm, còn đoán trúng sách lược tác chiến của đối phương, mới phối hợp với nhau chính xác như vậy? 

Mạnh ai nấy hành động, chiến đấu độc lập, lại có thể phối hợp một cách xảo diệu như vậy, xử đẹp hai thế lực Kim Thành, Vũ Uy trong một lần.

Có thể làm cộng sự với bọn họ, cùng lên kế hoạch là một nghệ thuật, một loại hưởng thụ!"

Bây giờ bọn con có ba toà thành, lương thảo cũng đủ rồi, chuẩn bị mừng năm mới, Trương Liêu nói Phụng Thiên uống phải một loại thuốc tên là Vong Ưu Tán, từ từ hắn sẽ quên hết chuyện trong quá khứ, nói rất sinh động, nghe cũng đáng sợ lắm.

Thái sư phụ toàn năng thân ái, lúc ngài hồi âm cho con, xin hãy tiện tay làm rồi quăng xuống cho con mấy viên thuốc giải nhé, hoặc một bình be bé máu của Hạo Nhiên sư thúc cũng được ạ.

Chuyện trong thư trước coi như không tính, ngay lúc Ôn Hầu để Điêu Thiền rời đi kia, coi như hết rồi.

Con sẽ tiếp tục cố gắng, xin mọi người hãy chúc phúc cho xon.

Vĩnh viễn yêu mọi người: Tiểu Hắc.

Trời băng đất tuyết, tháng Chạp trời Đông giá rét, ngoài sân tuyết phủ trắng xóa mênh mông, trong phòng hơi nóng nghi ngút, Kỳ Lân đang ngăm mình trong một cái bồn gỗ to, Trần Cung từ Kim Thành trở về, đang xem sổ sách, thỉnh thoảng trò chuyện với Kỳ Lân.

Thêm nước ấm.

Kỳ Lân trong phòng nói vọng ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!