Chương 36: Toái Tiêu Vĩ lang nha hoán khổ rượu

(Giải thích tựa chương: Đập đàn Tiêu Vĩ, nanh sói đổi rượu đắng)

Lã Bố đứng dậy, khom lưng xem xét cẩn thận kệ sách, cuối cùng tìm thấy kim châu cùng với cặp nanh sói trong một cái nghiêm mực đã khô, bám đầy bụi.

Lã Bố thất vọng nói không nên lời, hắn xoay người, liếc nhìn đồ vật trên bàn một vòng.

Trên bàn đặt nào là bản đồ Lũng Tây, phòng thành, tài liệu xây dựng, cùng với giấy tờ ghi chi chít tên, lẫn lộn với vài lá thư của Trần Cung, tất cả được một cục sắt Cao Thuận đào về dằn lên.

Lã Bố nhặt lất một vật trên bàn, là một que gỗ chẻ đôi, kẹp một hòn than nhỏ, rồi dùng dây thừng cột chặc lại.

"Khó trách viết chữ phê thư nhanh như vậy."

Lã Bố lẩm bẩm: Chữ xấu muốn chết.

Một phong thư do Trần Cung viết:

"Thu thuế không đủ, trong phủ chi tiêu quá lớn."

Kỳ Lân phê:

"Đã biết, năm sau không tăng thuế được, Phụng Tiên đang thời điểm cần dùng tiền mua thanh danh."

Bên dưới lá thư, Kỳ Lân dùng bút than tự chế viết chằng chịt năm sáu dòng:

"Giảm chi, truyền lệnh không được dùng giấy, dùng than viết lên ván gỗ, có thể rửa đi rồi dùng lại, toàn thành thực hiện chế độ sử dụng than củi thích hợp, chưng mì phải chồng bốn lớp nồi" – lại còn vẽ ngoáy một cái nồi hấp, xiêu xiêu vẹo vẹo.

Chú ý:

"KHÔNG ĐƯỢC ĐỘNG VÀO TÀI VẬT CỦA DÂN CHÚNG, MỘT KHI PHÁT HIỆN GIẾT KHÔNG THA, HẾT THẢY TRÁCH NHIỆM CÓ TA GÁNH VÁC."

Lã Bố gật đầu tán thành.

Một phong thư khác có nét chữ của Giả Hủ:

"Binh lính đánh nhau, nhiễu dân, tháng này gây chuyện rất nhiều."

Kỳ Lân phê:

"An nhàn dễ dàng sinh sự, phát cần câu cho mỗi người, đào giun, đi đến bờ sông ở Tây Bắc thành, đục lỗ trên băng, thi câu cá. Trong quân cho chơi"Đá gà

", đánh lôi đài, tùy trường hợp mà bố trí, tiền thưởng phòng kho chi, cá cược nhỏ thì được, cá cược lớn âm thầm bắt lại. Nếu có người xâm phạm nữ tử trong thành, tịch thu công cụ gây án."

Lã Bố cười rung.

Lã Bố lại lật một tờ giấy khác, trên tờ giấy Tuyên thành chỉ viết có mấy chữ, gãi gãi đầu, thì thầm đọc:

"Thái sư… chữ gì đây, ta rất… đây là chữ buồn à? Chữ này là chữ gì, vượt qua? Cả đời… ta… lỡ yêu… Lã…" Lã Bố nghiên đầu lẩm bẩm. [Chữ giản thể đọc không hiểu]

Lã! Đột nhiên, hai mắt Lã Bố tỏa sáng.

"Đừng có đọc lén thư của ta." Kỳ Lân lạnh lùng nói.

Lã Bố giật mình, chống chế: Ngươi giả bộ ngủ.

Kỳ Lân hít sâu một hơi, nói: Đi ra ngoài.

Lã Bố:

"Ta là chủ công! Ngươi đừng ỷ được Hầu gia chiều mà kiêu! Trong phủ này, chỗ nào cũng là của ta!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!