Chương 35: Tặng minh châu tửu tứ chiêu danh tướng

(Giải thích tựa chương: Tặng minh châu, quán rượu chiêu danh tướng)

Tóc Kỳ Lân còn ướt sủng, đến sảnh ngồi xuống, trên mặt không rõ cảm xúc.

Nói đi. Kỳ Lân lên tiếng:

"Sẵn cho xin một chén trà, mới tắm xong hơi khát nước."

Nha hoàn nâng ấm mở chung, rót một chung nước nóng.

Từ lúc ở Giang Đông, Kỳ Lân có cắt tóc một lần, từ đó đến nay cứ để dài không cắt, bây giờ đã dài gần bằng tóc nam tử nơi này, sau khi tắm xong chưa cột lên, nên một đầu tóc đen tản ra, lại mặc áo lụa xanh lam, từ xa trông giống như nữ tử.

Điêu Thiền nói:

"Ngươi đón ta ra khỏi Tiểu Bái, thật lòng mang ơn ngươi, nhưng vẫn không có cơ hội nói ra."

Kỳ Lân cười đáp:

"Nên làm, phân ưu với chủ công."

Điêu Thiền phẩy tay áo, hai tay khép sát lại đặt trước bụng, dịu dàng nói:

"Phụng Tiên xuất thân Cửu Nguyên, vất vả lăn lộn ở hai nơi Lạc Dương và Trường An, nay đến được Lũng Tây, nghĩ đi nghĩ lại, thật không thể không kể đến công sức của ngươi."

Kỳ Lân nói: Không dám.

Điêu Thiền:

"Quân sư trí tuệ, mưu kế trác tuyệt, dự đoán tiên cơ, người khác nghĩ ra được một nước cờ, quân sư đã nghĩ đến mười bước, trăm bước, thậm chí kết cục cả ván cờ thế nào đều có thể định liệu trước. Hôm nay, quân sư có đoán được lòng ta đang nghĩ gì hay không?"

Kỳ Lân mỉm cười, lắc đầu.

Điêu Thiền thở dài xa xăm:

"Phụng Tiên cưng chiều ngươi, Cao tướng quân che chở ngươi, Trương tướng quân ngưỡng mộ ngươi, tất cả hạ nhân cũng đối với ngươi cúi đầu ngoan ngoãn, Trần Công Đài là do ngươi tiến cử vào, Cam Hưng Bá, Giả Văn Hòa là ngươi chiêu hàng."Người trong quân của Hầu gia, từ trên xuống dưới đều bội phục ngươi sát đất, thậm chí, ngay cả thân binh trong phủ đều bảo nhau rằng, có ngươi ở đây, vạn dặm giang sơn này, chỉ cần Phụng Tiên muốn, một ngày nào đó ngươi sẽ vì hắn thâu tóm vào trong tay.Kỳ lân gật đầu nói:Đúng vậy, ta còn là kẻ vạn người mê, ngay cả Xích Thố cũng thích ta cơ mà.Điêu Thiền nói:Đúng vậy, cho nên, thân là chủ mẫu, nếu không nhún nhường cho qua, nói không chừng sẽ mang danh bụng dạ hẹp hòi, bị người ta bôi nhọ. Phụng Tiên còn che chở người ngày nào, ta sẽ trở thành tầm ngắm của thiên hạ ngày đó.

Các ngươi chỉ biết có giang sơn, Nam chinh Bắc chiến, nào có để ý đến nữ nhân chúng ta.

"Trương Liêu nghe tin Lã Bố đã về thành, sau giờ Ngọ buông hết công việc đi đến phủ để báo cáo, đi đến trước sân, chợt thấy bóng dáng nữ tử trong sảnh, sắc mặt Điêu Thiền không được tốt lắm đang ngồi giữa sảnh, lập tức cau mày. Trương Liêu chắp tay nói:"Mạt tướng cầu kiến chủ công.Điêu Thiền nói:Chủ công vừa ngủ, khi nào thức dậy sẽ gọi ngươi đến, mời Trương tướng quân về trước.

"Trương Liêu nghi hoặc vô cùng, lại hỏi:"Vị này là cô nương nhà ai?

"Điêu Thiền nhíu mày:"To gan, đám thuộc cấp các ngươi muốn tạo phản à? Việc nhà của Hầu gia cũng muốn xen vào?Kỳ Lân cười nói:Văn Viễn về trước đi, ta có đôi lời phải nói với chủ mẫu.

"Lúc này, Trương Liêu mới nhận ra Kỳ Lân, càng nghĩ càng thấy không đúng, cũng không thèm để ý sắc mặt Điêu Thiền, nhanh chóng bước vào sảnh, đi đến bàn của mình nghiêm túc ngồi xuống, hai nắm tay đặt trên đầu gối."Chủ công có dặn qua, muốn mạt tướng và Cao tướng quân chăm sóc quân sư, quân sư còn nhỏ, không được để cho hắn bị bắt nạt, một chút cũng không được.

"Trương Liêu không thèm nhìn Điêu Thiền, chỉ nhìn chằm chằm Kỳ Lân. Kỳ Lân dở khóc dở cười:"Không có gì đâu, chỉ nói chuyện một chút thôi, ngươi đi làm việc đi, đừng để ý ta.

"Trương Liêu vẫn không nhúc nhích. Điêu Thiền thấy vậy mới nói:"Được thôi, nếu đã như vậy thì cứ nói cả ra, cho ngươi dễ bề mách lẻo.

"Trương Liêu cả giận:"Ngươi nói như vậy là có ý gì? Có ra dáng chủ mẫu chút nào không?

"Điêu Thiền mắt hạnh trừng trừng, nén giận cười nói:"Ngươi cũng biết gọi ta một tiếng chủ mẫu?!

"Ta vốn không phải tiểu thư con nhà quyền quý, lúc Vương Tư đồ nhận ta là nghĩa nữ, ta chẳng qua chỉ là một tì nữ hầu nhạc! Xuất thân ti tiện! Dựa vào mấy phần tư sắc mê hoặc Hầu gia. Trong mắt các ngươi, dù thế nào ta cũng chỉ là người ngoài thôi đúng không?!"

Bỗng nhiên, Điêu Thiền đứng dậy, vừa trách vừa mắng:

"Ta không hiểu cách chơi của Đổng Uyển, Thái Diễm, nên ta nói thẳng với ngươi…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!