(Giải thích tựa chương: Bỏ ra ngàn vàng gặp mật thám ở Ngân thành)
Đổng Trác chết đi, ở Trung Nguyên, Viên Thuật cầm quân xưng đế, chỉ trong hai năm ngắn ngủi, Mã Đằng nhận được thiên tử chiếu hai lần, mang binh đi Giang Đông chinh phạt Viên Thuật.
Hai tháng trước, Viên Thuật bại vong, trên đường chinh phạt, Mã Đằng nhận được mật tín của Viên Thiệu, dẫn quân lên phía Bắc, tiến về căn cứ địa Nghiệp thành của Viên Thiệu.
Viên Thiệu đang mạnh, cai trị bốn châu U, Tịnh, Thanh, Ký. Trong đó U Châu là vùng đất lớn nhất thời Tam quốc, lương thảo sung túc, Viên Thiệu còn kết thông gia với vọng tộc họ Chân của Hà Bắc, được ủng hộ tài lực, uy danh vang dội như mặt trời giữa trưa.
Gia tộc của Mã Đằng ở Tây Lương chỉ làm đến chức Thái thú Vũ Uy, dù sao cũng cần liên hợp với chư hầu ở Trung Nguyên, nên Viên Thiệu trở thành lựa chọn hàng đầu.
Nhưng Mã Đằng xuất binh từ tháng Tư đến tháng Mười Một vẫn chưa về, binh lực ở Vũ Uy bị mang đi gần một nửa, toàn thành tăng cường phòng bị.
Nay Mã Đằng đã ngoài sáu mươi, chỉ có mỗi con trai trưởng là Mã Siêu, năm đó mười chín.
Kỳ Lân không nói chuyện, nghiêng đầu nhìn kỹ Mã Siêu, nhíu mày. Lã Bố đang qua loa trò chuyện, giải thích thân thế của hai người, vẫn giả làm thợ săn Lũng Tây.
Mã Siêu hiếu khách bất ngờ, liên tục mời Lã Bố vào phủ trong thành Vũ Uy xả giao một chút, không ngờ Lã Bố khoát tay, thờ ơ đáp:
"Người quan ngoại bọn ta, tập võ là để đánh đuổi Hung Nô, không cần phải báo đáp."
Mã Siêu hiếu kỳ:
"Ngựa của huynh đài đây…"
Lã Bố trả lời:
"Hãn Huyết, là ngựa hoang thuần được lúc săn thú ở Tịnh Châu."
Mã Siêu gật đầu, Hãn Huyết bảo mã và Dạ Chiếu Ngọc Sư Tử đều là những giống ngựa nổi tiếng, người thường khó có được, nếu nói là ngựa hoang mới thuần thì cũng có thể tin, lại nhìn về Kỳ Lân phía sau Lã Bố, hỏi:
"Vị này là tôn phu nhân…?"
Ngón tay Lã Bố chọt chọt người phía sau, nói:
"Cũng là ngựa hoang luôn, dọc đường thuần được."
Kỳ Lân ngồi sau Lã Bố bị nhột cười ha ha.
Mã Siêu hơi hơi xấu hổ:
"Tôn phu nhân… huynh đài là trai tài gái sắc, vô cùng xứng đôi."
Lã Bố nói:
"Ngươi về đi, hai người bọn ta đi dạo trong thành, không cần lễ nghi phiền phức."
Mã Siêu thấy Lã Bố không nể mặt, đành phải chắp tay:
"Nhà của Mạnh Khởi ở phủ Thái thú phía cuối đường, nếu huynh đài có ý, xin mời cứ ghé qua, ở lại trong phủ chơi mấy ngày, cho ta có cơ hội tiếp đón."
Mũi Lã Bố mọc trên đầu, nhìn cũng không thèm nhìn Mã Siêu, Mã Siêu đành mang theo thuộc hạ rời đi.
Người đi xa rồi.
Lã Bố hớn ha hớn hở ve vẩy đuôi:
"Giờ đi đâu chơi đây?"
Kỳ Lân cười nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!