(Giải thích tựa chương: Kiếm sáng nến đỏ ngọc châu rực rỡ…)
Kỳ Lân kéo Trương Liêu lại, một tay kỳ cọ trên cổ hắn, hỏi:
"Cho nên, toàn quân đều rút khỏi Tiểu Bái rồi à?"
Trương Liêu: ?
Lã Bố: ?
Trương Liêu đáp:
"Vâng, bốn vạn quân ta hiện đang đóng quân ở biên giới Kinh Châu, chờ chủ công quyết định… Kỳ Lân?"
Trương Liêu đã ngược xuôi cả đêm, người toàn mồ hôi trộn với nước mưa, thế mà Kỳ Lân cứ kỳ tới cọ lui trên cổ hắn, chốc lát sau ra đầy ghét.
Lã Bố nhìn mà khóe môi run run, Kỳ Lân cũng không quay đầu lại, búng ngón tay, cục ghét kia bay thành hình vòng cung rơi ngay giữa dòng sông, kẹt vào ống cỏ lau trồi lên khỏi mặt sông.
Cọng cỏ lau giật giật, hút cục ghét của Trương Liêu vào.
Cam Ninh ẩn nấp dưới đáy nước cảm thấy trong miệng có vị lạ, nhưng không biết là cái gì.
Kỳ Lân trầm ngâm không nói, vừa suy nghĩ, vừa tiếp tục kỳ ghét trên cổ Trương Liêu.
Trương Liêu không hiểu Kỳ Lân đang làm gì, cứ để mặc Kỳ Lân nghịch, cuối cùng Lã Bố nhịn không được hỏi:
"Bây giờ nên làm thế nào?"
Kỳ Lân phân tích:
"Lưu Bị nhường lại Từ Châu rất phù hợp với tác phong của hắn, hắn muốn chu toàn cho bá tánh trong thành… Tào Tháo có đồ thành hay không rất khó nói, nếu Trần Cung chia quân đến đón, chúng ta cũng đừng về Tiểu Bái nữa, Tiểu Bái không phải là nơi thích hợp để an cư lâu dài."
Lã Bố nói:
"Vậy làm theo lời Trần Cung, tiến quân đến Kinh Châu à?"
Kỳ Lân chầm chậm lắc đầu, lại bắn cục ghét lên cọng cỏ lau, lần nữa bị hút vào.
Cam Ninh dưới sông: …
"Kinh Châu thiện thủy quân, quân ta thủy chiến bất lợi, vội vàng đánh chiếm được cũng không giữ được… Như vậy…" Kỳ Lân chợt nghĩ ra:
"Chúng ta đi đường vòng đến Thọ Xuân, cướp một trận, cướp xong liền trốn."
Kỳ Lân khom người nhặt một hòn đá, căn dặn:
"Bắt Cam Ninh xong, chúng ta về hội hợp với đại quân. Lã Bố hỏi lại:"Tên gian xảo đó ở đâu mới được?
"Kỳ Lân vung tay, bắn hòn đá xuống sông, trúng trên ống cỏ lau Cam Ninh dùng để thở. Hai phút sau, Cam Ninh ào một tiếng từ trong nước trồi lên, thở hổn hển."Cái đờ mờ!" Rốt cuộc, cam Ninh cũng biết mình bị chơi xỏ, vô cùng phẫn nộ chửi ầm lên.
Hoàng hôn của một ngày nọ, đoàn người Lã Bố, Kỳ Lân hội hợp được với quân Tịnh Châu, tất nhiên Cam Ninh cũng bị trói gô đem về quân doanh Tịnh Châu.
Trần Cung, Cao Thuận ra đón, tâm tình ai nấy thấp thỏm không yên, Lã Bố lại thản nhiên nói:
"Nghỉ ngơi, ăn cơm chiều, tắm giặt trước rồi vào lều nghị sự, đều đứng dậy cả đi."
Trần Cung thấy Kỳ Lân theo Lã Bố về, mới có thể nhẹ nhàng thở ra.
Kỳ Lân lén nói với Trần cung:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!