(Giải thích tựa chương: Ngọc tỷ bàn long, viết tên danh tướng…)
Hầu phủ.
"Tướng quân không đi hỏi thăm sao?" Điêu Thiền nhỏ nhẹ nói:
"Vừa rồi có người đưa tin đến, có chuyện gì sao?"
Lã Bố thản nhiên nói:
"Có Kỳ Lân lo, không cần quan tâm." Nói xong nâng tay vén lên một lọn tóc mai của Điêu Thiền, nghiêng xuống bên chiếc cổ xinh đẹp của nàng, nhẹ nhàng hôn một cái.
Kỳ Lân vội vàng chạy đến, đằng hắn ra hiệu, Lã Bố hỏi: Có thư?
Kỳ Lân cười cười:
"Không có gì đâu, bắt đầu được chưa?"
Lã Bố gật đầu, dìu Điêu Thiền đến trước bàn thờ, đất trời rực rỡ, giờ lành chính ngọ. Một chiếc bàn dài bày biện đầy rượu quý và thức ăn ngon.
Kỳ Lân nói:
"Cộng lao nhi thực, hợp cẩn nhi ẩm."
Kỳ Lân khom người, kim châu Lã Bố tặng từ trong áo trượt ra, hơi lắc lư phản xạ lại ánh sáng.
Mặt Điêu Thiền lập tức tái nhợt.
Kỳ Lân không để ý đến Điêu thiền, kéo tay áo gắp đồ ăn, tự tay đút vào miệng Lã Bố.
Lã Bố ăn xong, nâng vạt áo trước, nha hoàn đỡ Điêu Thiền, phu thê quỳ đối diện nhau, Kỳ Lân bưng rượu đến.
Điêu Thiền mặt nặng mày nhẹ, nhấp môi một cái liền đặt chén rượu trở lại bàn, trong khi Lã Bố ngửa đầu uống cạn.
Do rượu quá mạnh, Lã Bố sặc vài tiếng, mặt đỏ bừng. Cảm giác đầu óc chếnh choáng, ngón tay cầm lấy kim châm cứ vuốt ve, thần sắc hơi dao động, như có điều muốn nói.
"Chủ công thành hôn rồi—" Binh sĩ bên ngoài hò hét rần trời, đều là thân tín của Lã Bố.
Lã Bố nén cảm giác say, nghiêm mặt nói: Làm gì tiếp theo?
Kỳ Lân đáp: Kết tóc.
Nha hoàn mang đến cây kéo, lấy của mỗi người một lọn tóc, Kỳ Lân tự tay thắt xong cột lại, lại có người nâng đến một hộp gỗ sơn đỏ, Kỳ Lân đặt tóc vào trong hộp.
Dòng nước trong đình chảy róc rách, ống trúc cạch một tiếng gõ vào mỏm đá.
Nghi thức kết tóc đã xong, Kỳ Lân lùi về sau mấy bước, chắp tay áo cười nói:
"Thế sự xoay vần, lương duyên còn mãi."
Bọn binh sĩ chống trường thương, cà lơ phất phơ đứng chờ ngoài cửa, thấy lễ xong, cười rần rần nói:
"Chúc mừng tướng quân—!"
Lã Bố cười nói:
"Nhận lời may mắn của các ngươi! Huynh đệ đều là người trong nhà, đừng khách khí, mọi người cứ tùy ý đi!"
Trong sân bày đầy tiệc rượu, mọi người bắt đầu uống rượu mua vui, Kỳ Lân tự tìm một bàn ngồi xuống, cùng Thái Ung nói chuyện phiếm, Điêu Thiền tránh mặt vào trong phòng, một mình Lã Bố bưng bát rượu, kính rượu hết người này đến người kia.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!