(Giải thích tựa chương: Trần Cung khốn đốn đầu nhập Hầu phủ…)
Hôm sau lúc ăn cơm trưa, Lã Bố bưng bát ngồi cười ngây ngô trước bàn ăn.
Kỳ Lân: …
Cao Thuận: …
Trương Liêu: ?
Lã Bố nhận ra mấy tên ái tướng đều đang nhìn mình, đằng hắng một tiếng tập trung lại, Kỳ Lân gãi gãi đầu, nói:
"Sau khi ăn xong chủ công phải… đến nhà Vương Tư đồ?"
Lã Bố nói: Còn phải hỏi?
Kỳ Lân gật đầu nói:
"Chủ công với tiểu thư của nhà họ Vương đã có quen biết đính ước với nhau nên không cần bà mai nữa."
Ngày hôm qua, Kỳ Lân đã đi hỏi thăm chung quanh, cuối cùng cũng tổng kết lại được thứ tự trong hôn lễ. Vào thời Hán, bà mai không quan trọng như đời sau, cũng không cần cha mẹ mời người làm mai đến để bàn chuyện hôn nhân, bà mai chỉ có tác dụng đến truyền tin tức cho thiếu nữ đó trong khuê phòng mà thôi.
Lã Bố hỏi: Có xem họ chưa?
Kỳ Lân nói:
"Không cần xem, đêm qua ta coi điềm rồi."
Lã Bố gật đầu nói: Ngươi quyết định.
Hai triều Tần Hán cấm trực hệ, chi thứ thông hôn, trước hôn lễ, nam nữ đều phải bốc quẻ hai lần, lần thứ nhất, cầu trời xanh tỏ rõ, tổ tiên của hai nhà có cùng họ hay không.
Họ và chi tộc phát triển từ thời Chiến quốc, qua hai triều nhà Hán mấy trăm năm đã hình thành một hệ thống đầy đủ, không cùng họ nhưng vẫn là thân thích xác xuất quá thấp có thể bỏ qua, rõ ràng Kỳ Lân đã bỏ qua bước xem họ này.
Kỳ Lân lau miệng, đi đến giá sách lấy xuống danh mục quà tặng, mở ra:
"Có thể lập tức đi đưa sính lễ, đưa xong có thể bốc quẻ lần hai, chọn ngày lành thành hôn."
Kỳ Lân lại nói:
"Sính lễ có lá trà, da hươu, muối, ba thứ này phải có, còn lại thì phải xem nhà quan hay bình dân… Xuất thân khác nhau, sính lễ cũng không giống…"
Lã Bố lên tiếng:
"Tổ phụ của ta là võ tướng, trong tộc không có ai làm quan, nương ta trước đây là con nhà phú thương, nhà nàng cũng không có ai làm quan, sau khi gả cho cha ta thì mở phường nhuộm. Vậy nên tính là bình dân hay nhà quan?"
Trong lòng Kỳ Lân thấy buồn cười, Lã Bố xem vậy mà lại thành thật, nói mấy câu đã khai hết họ hàng ra, có lẽ không coi mình, Cao Thuận và Trương Liêu là người ngoài, bèn chế nhạo:
"Vậy tính theo bình dân, sính lễ giảm được chút ít, không lỗ vốn."
Là Bố hình như hơi không vui, gật gật đầu, không biết nghĩ gì nữa, lát sau mới nói:
"Giờ cũng phong Hầu rồi…"
Kỳ Lân cười nói:
"Hay lấy ấn Đô Đình hầu đưa qua? Sáu mươi kim. Chủ công đã thích nàng như vậy thì đưa nhiều chút cũng không sao, dù sao nhà họ Vương nuôi con gái lớn như vậy cũng tốn kém…"
Cao Thuận nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!