Edit: Lune
Kèm câu
"Ra ngoài tự kiểm điểm", cả Yên Tần lẫn chăn đều bị thiếu gia đuổi ra ngoài.
Yên Tần đứng trầm tư ngoài cửa một lúc, sau đó trải chăn xuống làm giường, lúc nằm rồi vẫn còn thất thần.
Trong bóng đêm, y chạm nhẹ vào môi mình, vẻ mặt đầy bối rối.
Khắp người Lận Tuy đầy những nhân tố không xác định, cũng làm xáo trộn kế hoạch ban đầu của y. Hắn liên tục làm những chuyện mà y không thể hiểu nổi, dù y cũng chẳng có cách nào để nhìn thấu tâm tư của hắn.
Rõ ràng về khía cạnh tuổi tác, vị thiếu gia này còn nhỏ hơn y một tuổi. Nhưng hắn lại hệt như một cái vòng xoáy màu đen, khiến người ta xem không hiểu mà đoán cũng chẳng ra.
Y nghĩ có lẽ Lận Tuy thích đàn ông mà vừa vặn y cũng là vậy, nhưng ngoài những động tác trêu chọc ngả ngớn kia, y hoàn toàn không cảm nhận được chút tình cảm yêu thích nào hết.
Hơn nữa từ đầu đến cuối, y lại chẳng hề thấy bất ngờ hay ghê tởm đối với chuyện Lận Tuy có thể thích người cùng giới, có lẽ vì đó là Lận Tuy nên dù hắn làm cái gì cũng đều thành chuyện đương nhiên.
Khác với Yên Tần đang trằn trọc, người làm lòng y rối ren
- Lận Tuy lại đang ngủ rất ngon.
Một ngày trôi qua, trong nhà mới biết chuyện Lận Tuy nhảy lớp, gọi điện thoại không thấy nghe máy nên lập tức bảo Lận Mẫn đến hỏi xem đã có chuyện gì.
Lận Mẫn được người giúp việc đón vào, vừa liếc mắt đã thấy một thiếu niên anh tuấn xa lạ đang ngồi trong phòng khách làm bài tập.
Cô đưa túi xách cho người giúp việc đứng bên cạnh, tò mò lên tiếng hỏi: Cậu ta là ai?
Người giúp việc tìm từ cẩn thận rồi đáp: Thiếu gia Yên Tần.
Anh ta không dám lắm lời nói đây là người thay thế Ô Vân mà thiếu gia nuôi trong biệt thự, sợ bản thân nói sai.
Lận Mẫn nhanh chóng liên tưởng đến cậu con riêng kia của nhà họ Yên, bình thường cô cũng không thể ý đến mấy loại chuyện như thế, có điều vụ bê bối đó của nhà họ Yên đúng là trò cười nên Lận Mẫn mới có ấn tượng.
Chẳng qua, sao cậu con riêng kia của nhà họ Yên lại ở trong nhà em trai cô, hơn nữa nhìn thái độ của những người xung quanh thì có vẻ cũng đã ở đây được một thời gian rồi?
Yên Tần chú ý đến người vừa tới, y đứng lên, nhìn người phụ nữ ăn mặc quý phái sang trọng cùng với thái độ của người giúp việc, hơn nữa khuôn mặt còn khá giống Lận Tuy nên không khó để đoán thận phận của cô.
Y chào hỏi một cách đúng mực:
"Xin chào Lận tiểu thư."
Xin chào.
Lận Mẫn chưa rõ thái độ của Lận Tuy với Yên Tần thế nào nên cũng khách khí đáp lại.
Cô hỏi người giúp việc bên cạnh:
"Thiếu gia của mấy người đâu?"
Thiếu gia đang ngủ.
Người trả lời là Yên Tần, từ trường về Lận Tuy đã mệt mỏi rã rời, đồng thời còn bảo y về sau tự đi học, có gì đợi hắn tỉnh ngủ rồi nói sau.
"Vậy đừng đánh thức nó vội, cậu biết sao tự nhiên nó lại nhảy lớp không?"
Lận Mẫn nghe thấy cách xưng hô của Yên Tần với Lận Tuy, trong lòng có rất nhiều suy đoán, cô ngồi xuống hỏi thăm chuyện này.
Yên Tần lắc đầu, bởi vì nếu nói Có thể là vì tôi thì không tốt lắm, hơn nữa nói vậy còn khá lạ lùng, rất dễ khiến người ta nghĩ nhiều.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!