Edit: Lune
Yên Tần biến mất.
Ngày thứ hai sau khi y quay về nhà họ Lận đã mang ít đồ rời khỏi biệt thự và không quay lại nữa.
Đến ngày thứ ba, người giúp việc trong biệt thự mới nơm nớp lo sợ gọi điện tới để báo cáo chuyện này. Lận Tuy đáp lại như thể không quá để ý trong lòng và chuyện này dường như cũng chỉ dừng lại ở việc bị phơi bày.
Tất cả mọi điều này đều nằm trong dự kiến của Lận Tuy, chưa kể ngày Yên Tần rời đi, hệ thống còn đặc biệt thông báo cho hắn.
Thật ra Yên Tần không cần thiết phải tham gia thi đại học. Y đã nhận được giấy giới thiệu của một giáo sư tại ngôi trường tốt hơn cả nên y có thể đến chỗ tốt hơn.
Y không biết mẹ mình sẽ qua đời trong hè này nên lúc trước không đồng ý, cho nên mới không giấu giếm khả năng của bản thân trong kì thi đại học vừa rồi. Vì y muốn vào một ngôi trường có thể cùng lúc chăm sóc được cho mẹ.
Nếu không có ràng buộc, tất nhiên y sẽ đưa ra lựa chọn có lợi hơn cho mình. Hơn nữa, như Lận Tuy từng nói, Yên Tần sẽ không dừng lại vì hắn, trái lại sẽ càng cấp bách đi đến một thế giới mới hơn vì hắn.
Có vẻ như không có ai để ý đến chuyện Yên Tần đã rời đi ngoài Yên Chu.
Gã luôn lo ngại về đứa em trai ngoài giá thú này, y là mối đe dọa cho tài sản kế thừa của gã. Khi biết thành tích của Yên Tần rất tốt gã lại càng kiêng kị hơn, vì thế khi không thấy bóng dáng Yên Tần suốt một thời gian dài, gã không nhịn nổi mà đi nghe ngóng.
Nếu Lận Tuy chán Yên Tần rồi thì tốt, y đã không còn người chống lưng.
Thái độ của Lận Tuy khiến gã vô cùng hả hê. Lận Tuy không để ý thằng tiện chủng kia đi đâu như thể chuyện Yên Tần biến mất chẳng khác gì với chuyện làm mất một con chó, hoặc chuyện làm mất một con chó có khi còn quan trọng hơn.
Nhưng kỳ lạ ở chỗ, dù Yên Chu đã dùng toàn bộ mối quan hệ của mình cũng không biết Yên Tần đi đâu. Không có hồ sơ ghi danh vào đại học trong nước, thầy cô bạn bè của y cũng không biết y đi đâu, hệt như đã bốc hơi mất.
Có thể là mất tích, cũng có thể đã gặp chuyện không may. Yên Chu vừa căm hận vừa nghĩ, tốt nhất là thằng tiện chủng kia chết luôn ở chỗ không ai biết, xuống Địa Ngục cùng với bà mẹ đi.
Không còn sự tồn tại chướng mắt này, tâm trạng Yên Chu ngày càng phơi phới, rất muốn nối lại mối quan hệ tốt đẹp với Lận Tuy.
Có thể do Lận thiếu tuổi càng lớn tính tình lại càng ngang tàn nên mới làm gã mất mặt, Yên Chu cũng chỉ có thể nghĩ như vậy.....
Thấm thoắt đã ba năm.
Nắng xuân ấm áp tản mát trong vườn, những cánh hoa mềm mại thấm đẫm nắng vàng, dịu dàng khoe sắc tỏa hương.
Mà điều thu hút sự chú ý của mọi người hơn cả khu vườn rực rỡ này chính là thiếu niên đang ngồi đọc sách trên ghế mây.
Ánh nắng khiến gò má tinh xảo của hắn bừng sáng, vẻ khí khái diễm lệ pha lẫn sắc bén phối với sự kiêu căng vốn có, cùng tác phong khó chọc nổi tựa như đóa hoa độc được tạc từ ngọc thạch.
Nhưng Lận thiếu gia đã nói gì, nói cảm thấy đại não của con người rất thú vị, muốn đi nghiên cứu thử xem, giống như mọi thứ với hắn chỉ là trò đùa, cực kỳ tùy hứng.
Hình ảnh Lận thiếu gia mặc áo blouse trắng cúi đầu nghiên cứu trong phòng thí nghiệm khiến người ta cảm thấy rất không hài hòa. Lận thiếu gia cũng để mọi người chỉ cảm thấy suông, tuy đỗ vào trường đại học tốp đầu nhưng cuộc sống của hắn vẫn chỉ toàn xoay quanh các cuộc vui.
Dường như không có gì khác biệt so với hình tượng ăn chơi trác táng suy đồi lúc trước, vẫn kiêu căng ngang ngược như cũ.
Có rất nhiều người trong giới thấy tác phong này của hắn mà giận song chẳng dám nói gì, có điều Dụ Hưởng lại thấy không sao.
Chẳng qua chỉ vì muốn dùng phòng ăn trên tầng cao nhất để vừa ăn vừa ngắm cảnh nên mới bao toàn bộ phòng ăn cả một tháng, cấm người khác đi vào thôi à. Lại không phải chỉ đua xe rồi cá cược bên thua không được phép vào đường đua này nữa thôi sao... Mọi việc như vậy mới đúng là tác phong của Lận Tuy.
Cả người hắn từ trên xuống dưới không có chỗ nào liên quan đến hai chữ lương thiện, hệt như con trăn khổng lồ chiếm cứ trong rừng nhiệt đới.
Dụ Hưởng không nỡ làm nhiễu loạn bức họa mỹ nhân trước mặt, lẳng lặng nhìn hồi lâu mới lên tiếng.
"Anh Lận, sắp đến giờ hẹn rồi, anh em với chị Mẫn Mẫn cũng bắt đầu đi rồi, đúng lúc em thuận đường nên qua đi cùng anh."
Không gian tĩnh lặng bị phá vỡ bởi giọng nói vui vẻ của thiếu niên, khiến Lận Tuy khép quyển sách trong tay lại, ngước mắt nhìn qua.
Lận Mẫn năm nay mới có bạn trai, đối phương là Dụ Hồi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!