Cậu học sinh lớp 10: ...
Vừa rồi bị người ta liếc mắt lườm qua, hai người hiện giờ vẫn còn cảm thấy hơi sợ hãi.
Cậu học sinh lớp 10 bây giờ càng không nói nổi thành lời, lần đầu tiên cậu ta tiếp xúc gần Tần Gia Thụ đến vậy, trước kia bởi vì khinh thường và ghen tị nên chỉ đứng từ xa xa nhìn hắn một cái rồi ủ rũ rời đi, nhưng hôm nay được gặp mặt người thật nhất thời hai chân cũng hơi mềm nhũn.
Không nhắc đến ngoại hình của đối phương, chỉ cần đứng gần hắn thôi người khác cũng có thể cảm nhận được sức ép vô hình khiến người ta ngạt thở.
Cậu ta nhìn Ôn Trĩ Sơ, cảm thấy đối phương gây sự với Tần Gia Thụ nhiều lần như vậy mà còn có thể nguyên vẹn trở về, đúng là một vị dũng sĩ.
Ôn Trĩ Sơ vỗ vỗ vai cậu ta:
"Cậu ấy... cậu ấy đáng sợ quá đi".
Cậu học sinh lớp 10 khẽ gật đầu.
Ôn Trĩ Sơ đưa lọ keo nhựa trong tay cho đối phương, dự đoán có lần gặp mặt này rồi, đối phương sẽ không dám tìm Tần Gia Thụ gây phiền phức nữa,
"Cho nên... sau này nhớ làm người cho tốt".
Cậu học sinh lớp 10:
"Để không biến thành người như hắn?"
Ôn Trĩ Sơ:
"Để không bị hắn đánh".
Cậu học sinh lớp 10: ...
Sợ Tần Gia Thụ thay quần áo xong đi ra, hai người vội buông cánh tay đang ôm vai đối phương, giải tán đường ai nấy đi, Ôn Trĩ Sơ cầm khăn mặt vội chạy về sân vận động.
Ôn Trĩ Sơ đi tới:
"Xin... xin lỗi, gặp một ít chuyện nên về muộn".
Hạng hai đếm ngược ngước đầu nhìn trời, mặt mày thâm trầm: Không sao.
Ôn Trĩ Sơ nhìn cậu ta, hơi khó hiểu: Sao thế?
Hạng hai đếm ngược lắc đầu,
"Có nói mày cũng không hiểu."
Ôn Trĩ Sơ càng tò mò,
"Lỡ tôi... hiểu thì sao?"
Hạng hai đếm ngược liếc cậu, Mày độc thân nhỉ?
Mặt Ôn Trĩ Sơ đỏ lên khẽ gật đầu.
"Thế thì làm sao mày hiểu nổi".
Ôn Trĩ Sơ: ... sao lại phân biệt đối xử như vậy chứ.
Mắt thấy môn tiếp theo hạng hai đếm ngược phải tham gia sắp bắt đầu, ủy viên thể dục gọi cậu ta đến điểm danh, hạng hai đếm ngược u buồn đứng dậy.
Ôn Tạp, bố đi đây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!