Ôn Trĩ Sơ sững sờ nhìn chai nước trên bàn, đôi mắt mang theo sự khó tin nhìn giá bán lẻ trên thân chai nước.
Loại nước gì mà đắt đến tận 7 tệ!
[Hệ thống: Nước ở đâu ra vậy?]
Không biết.
Ôn Trĩ Sơ nhìn quanh một vòng, dựa vào nhân duyên với các bạn học trong lớp thì đoán chừng sẽ không có ai mua nước cho cậu cả.
Cậu do dự một chút, sau đó mở miệng hỏi:
"Đây... đây là nước của ai vậy?"
Ôn Trĩ Sơ mang theo một cổ họng chứa cả Sahara cất lời hỏi thăm, các bạn học vẫn ai làm việc nấy, chẳng người nào đáp lời.
[Hệ thống:
Có lẽ là có người tặng cậu?]
Ôn Trĩ Sơ nhìn chai nước, Không thể nào.
[Hệ thống: Sao lại không thể, đã đặt trên mặt bàn của cậu rồi kia mà. Mặc dù với giá cả này chai nước kia cũng có thể coi là quý tộc trong các loại nước rồi].
Ôn Trĩ Sơ:
"Quý tộc các loại nước trong lòng tôi chỉ có Bách Tuế Sơn." (Một hãng nước)
Thiên Miêu tinh linh: ?
"Bởi vì tôi đã từng uống."
...
[Hệ thống: Tôi quên mất, cậu không uống nước giá đắt hơn 3 tệ].
Ôn Trĩ Sơ khẽ gật đầu, hơi buồn rầu nhìn chằm chằm chai nước kia,
"Phải làm gì với nó bây giờ?"
[Hệ thống: Giữ lại thôi, chai nước có giá thế này đủ để cậu giữ lại làm bảo vật gia truyền.]
...
Ôn Trĩ Sơ không còn cách nào khác đành phải bỏ tạm chai nước vào túi lưới bên cặp, sau đó đi theo các bạn học lớp mười một ra khỏi sân trường.
Địa điểm ăn tối là một tiệm lẩu tự phục vụ cách trung tâm thành phố không xa.
Chủ nhiệm lớp 11:
"Các em muốn ăn gì thì cứ lấy đi nhé".
Dạ!!!
Ôn Trĩ Sơ đi vào trong nhưng nhất thời không biết mình nên ngồi vào chỗ nào, ánh mắt còn đang mải đảo quanh đã bị hạng hai đếm ngược kéo qua bên cạnh, sau đó cậu ta nhân lúc chủ nhiệm lớp không chú ý lấy trộm thứ gì đó.
Ôn Trĩ Sơ nhìn thấy:
"Đây chẳng phải là..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!