Chương 45: (Vô Đề)

Thiện Tuấn Sơn rùng mình, thấy ánh mắt lạnh lùng của cha, hai chân mềm nhũn, lập tức quỳ trên mặt đất.

Hắn không ngu, đương nhiên biết, hiện tại cha bảo đệ đệ mang thước sắt tới đây là để đánh ai, trái phải gì cũng không phải là vợ hắn.

Lão gia.

Tưởng bà tử biết, thước kia mà đánh vào người thì sẽ đau tới mức nào.

Lần trước bà chỉ che chở cho người kia, bị đánh vài cái mà đã bị trầy da tróc thịt, phải dưỡng thật lâu miệng vết thương mới khép lại.

Bây giờ thước sắt này lại dùng trên người bà để ý, cho dù lúc này bà cực kỳ tức giận con trai, nhưng cũng không đành lòng.

Đi lấy cho ta!

Thiện lão gia đập bàn thật mạnh, giận dữ quát khiến mọi người trong phòng đều khiếp sợ.

Tô Tương bịt lỗ tai con gái lại, nghi ngờ không biết mình bế tiểu tổ tông này vào đây liệu có đúng hay không.

"Phải đánh, phải đánh, đánh thật đau vào, để nó biết rốt cuộc nó sai chỗ nào."

Tưởng bà tử đỏ hốc mắt, quay đầu đi chỗ khác, không dám nhìn tiếp diễn biến sự việc.

Mấy đứa nhỏ trong nhà đều không rõ, vì sao người lớn trong nhà lại phản ứng như vậy.

Ngay cả Thiện Phúc Tông, hắn chỉ biết lò rèn trong nhà có một cây thước sắt như thế, nhưng lại không biết vì sao người trong nhà lại sợ nó đến như vậy.

"Phúc Tông, dắt đệ đệ con đi ra ngoài, con yên tâm, chuyện này gia gia sẽ cho mẹ con một cái công đạo."

Thiện lão gia nhìn cháu trai trưởng đang đứng một bên, ánh mắt nhu hòa trấn an hắn.

Ông không hy vọng chỉ vì đứa con trai không chịu nỗ lực của mình, mà hủy hoại đứa cháu trai xuất sắc.

"Phúc Tông, nghe lời gia gia, nương con tự lo được."

Lữ Tú Cúc đã có thể nhìn ra được diễn biến tiếp theo của sự việc.

Tuy rằng nàng căm hận nam nhân trước mặt, nhưng nàng cũng hiểu rõ, nam nhân này cho dù sai thì cũng là cha của con trai nàng.

Những gì tiếp theo đây, Phúc Tông không thích hợp để chứng kiến.

A a !

Thiện Phúc Bảo không muốn đi, nàng còn muốn xem đại bá xấu tính bị trừng phạt, nhưng mà lúc này Tô Tương không thể dung túng nàng, cho dù nàng khóc nháo thế nào thì cũng mang nàng đi.

"Phúc Tông, phiền con trông coi đệ đệ với muội muội."

Tô Tương biết cháu trai trưởng này là người thông minh.

Cũng bởi vì đối phương thông minh như vậy nên mới dễ suy nghĩ nhiều, khiến cho bản thân phiền não và áp lực lớn.

Bởi vậy nàng nhất quyết để con trai con gái ở bên cạnh cháu trai trưởng.

Nghĩ đến phải trông coi đệ đệ, muội muội, đối phương cũng sẽ không quá chú tâm tới sự việc vừa mới diễn ra trong phòng.

A ! a !

Thiện Phúc Bảo giật mình, đơn giản là vì nàng nghe được tiếng kêu thảm thiết quá mức thê lương của đại bá ở phòng bên cạnh.

A !

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!