Chương 32: (Vô Đề)

Trong lòng hắn biết đây là chuyện không đạo nghĩa, nhưng nào biết, chỉ một lần mà An Nương liền mang cốt nhục của hắn.

Hiện tại hắn cũng chỉ có mình Đại Lang là con, hắn cũng muốn có nhiều con cái, nên mới sắp xếp cho An Nương một căn nhà nhỏ ở huyện thành, để nàng an tâm dưỡng thai.

Chỉ là trong lòng hắn biết rõ, nếu Lữ Tú Cúc biết chuyện này, nhất định sẽ dựa vào người nhà làm loạn,.

Quan trọng là cha nàng vẫn là tú tài, ở trong thôn cũng có chút danh tiếng, nếu lúc đó thật sự làm lớn chuyện, chắc chắn hắn sẽ không chịu nổi.

Cho đến bây giờ, Thiện Tuấn Sơn cũng không có biện pháp nào tốt để xử trí hai nữ nhân này, đành đi một bước, tính một bước, được thế nào hay thế đó.

Lúc này lại bị đệ đệ phát hiện, lo lắng chuyện trước khi bão tố, biển thường êm.

Sơn Lang.

Lúc hai anh em đang giằng co, cổng bị mở ra, một nữ nhân yêu kiều như liễu, nhút nhát từ trong sân đi ra, trên tay cầm một kiện áo mùa xuân.

Lư An Nương nhìn thanh niên gần đó có vài nét giống Thiện Tuấn Sơn, mắt sáng lên, có phần vui sướng.

Nghĩ rằng đây là huynh đệ của Thiện Tuấn Sơn, cũng không biết vì sao đối phương lại tìm tới đây.

Vị này là? Vẻ mặt thể hiện vài phần nghi hoặc đúng mực, Lư An Nương bước nhỏ tới bên cạnh Thiện Tuấn Sơn, nhỏ giọng hỏi.

Nàng cùng lắm chỉ được coi là thanh tú, đứng trong một đám người cũng không có gì nổi bật.

Thiện Tuấn Hải cau mày, đánh giá nữ nhân trước mặt, vẻ mặt khinh thường.

Chuyện này là sai lầm của đại ca hắn, nhưng nữ nhân này nhìn sơ qua cũng thấy, chẳng phải là loại tốt đẹp gì.

Con người đều sẽ thiên vị, cho dù Thiện Tuấn Sơn là người sai thì đó cũng là đại ca hắn, đánh gãy xương cốt thì vẫn còn gân nối.

Nhưng nữ nhân trước mắt này chính là người phá hoại gia đình êm ấm của người khác, Thiện Tuấn Hải nhìn đối phương, tự nhiên chỉ cảm thấy chán ghét.

Chưa kể, chỉ bằng cái mặt này, đại tẩu so ra dễ nhìn hơn nhiều, thật không biết đầu óc đại ca mê muội thế nào, lại đi coi trọng một nữ nhân như thế.

Thiện Tuấn Hải bĩu môi, ánh mắt dừng trên bụng hơi nhô lên của đối phương, dừng một chút, nắm tay càng siết chặt.

Lư An Nương cảm nhận được ánh mắt của Thiện Tuấn Hải, theo bản năng, ưỡn bụng mình ra.

Trước mắt, đứa nhỏ trong bụng này chính là thứ đảm bảo cho cuộc sống thuận lợi nửa đời sau của nàng.

Lại nói, nàng cũng là người đáng thương.

Nhà Lư An Nương nghèo, nàng là con thứ năm, trong nhà còn có bốn tỷ tỷ, ba muội muội và một đệ đệ.

Cha mẹ yêu thương đứa con trai khó có được, bán đại tỷ để xây một căn nhà ba gian.

Bán nhị tỷ để mua thêm hai con heo.

Bán tam tỷ để mua năm mẫu ruộng đất.

Khi đệ đệ lớn, lại bán nàng, không biết để mua thêm cái gì.

Vì muốn bán giá cao, Lư gia đều bán con gái cho những nơi dơ bẩn.

Nhưng đối với nữ nhi mà nói, bị bán vào những nơi như vậy, đồng nghĩa với việc cả đời bị hủy hoại...

Lư An Nương dung mạo bình thường, nhưng được cái thông minh.

Sau mấy ngày khóc lóc bi thương, liền đi theo tú bà học tập thủ đoạn lấy lòng nam nhân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!