Chương 27: (Vô Đề)

Ngay lúc cô đang lâng lâng vì sung sướng, điện thoại bỗng rung lên thông báo từ ứng dụng nhà ma.

"Chúc mừng [Nhà Ma Phong Đô] nâng cấp danh tiếng lên mức [Chớm Nổi]. Cửa hàng ma quỷ đã mở!"

Lê Diệu sững sờ.

"Cái gì? Cửa hàng ma quỷ mở cửa?"

Ứng dụng này… còn có cả cửa hàng sao?

Cô vội vàng mở ứng dụng ra kiểm tra. Quả nhiên, thanh menu dưới cùng có thêm một mục mới: [Cửa hàng ma quỷ].

Trước đây, trên thanh menu chỉ có ba mục: [Thông tin của tôi], [Quản lý nhà ma] và [Nhiệm vụ của tôi]. Giờ bỗng dưng xuất hiện thêm một mục nữa, điều này khiến cô vừa tò mò vừa phấn khích.

Nhấn vào mục mới, Lê Diệu lập tức trợn tròn mắt.

Đây… đây chẳng khác gì một gian hàng trực tuyến khổng lồ!

Bên trong có đủ mọi thứ, từ nội thất, quần áo, thực phẩm, thậm chí còn bán cả… nhà!

Nhìn danh sách sản phẩm, Lê Diệu không khỏi há hốc mồm.

"Có cả nhà cao tầng, biệt thự… thậm chí cả nhà tranh nhỏ?!"

Cô nhanh chóng lướt qua từng mục, cho đến khi ánh mắt rơi trúng một món đồ có tên [Phòng Như Ý].

Đọc phần mô tả, tim Lê Diệu đập thình thịch.

Căn phòng này chỉ rộng khoảng 100 mét vuông, nhưng bên trong có đầy đủ phòng ngủ, phòng khách, nhà vệ sinh, bếp… tất cả mọi thứ cần thiết để sinh hoạt.

Điều đặc biệt nhất là [Phòng Như Ý] có thể thu gọn và mang theo bên người! Khi không cần dùng, nó có thể biến mất như chưa từng tồn tại. Nếu muốn sử dụng, chỉ cần đặt xuống mặt đất, nó sẽ tự động hòa nhập với môi trường xung quanh để tạo thành một công trình kiến trúc.

Nếu đặt trong một tòa nhà, nó sẽ trở thành một phần của tòa nhà. Nếu đặt trong rừng, nó sẽ biến thành một căn nhà trên cây hoặc một hang động.

Cứ như một con tắc kè hoa, thay đổi hình dạng tùy theo môi trường!

Lê Diệu trầm trồ không thôi.

"Quá thần kỳ rồi… Nếu có căn phòng này, mình sẽ không cần ngủ trong phòng nghỉ nữa!"

Hiện tại, cô chỉ có một chiếc giường gỗ đơn sơ trong phòng nghỉ của nhà ma. Mỗi ngày ngủ dậy, lưng cô đều đau nhức ê ẩm. Nếu có [Phòng Như Ý], cô sẽ có một nơi ở tử tế hơn nhiều.

Nhưng khi nhìn xuống giá bán, niềm vui lập tức tan biến.

Trời ơi… một triệu?

Cô méo mặt.

Một triệu… ngay cả khi bán cả bản thân đi, cô cũng không mua nổi.

Lê Diệu thở dài, đành gạt bỏ ý nghĩ xa xỉ này sang một bên, tiếp tục tìm kiếm thứ khác có giá cả phải chăng hơn.

Sau một hồi lướt qua danh sách sản phẩm, cuối cùng cô cũng tìm được một món phù hợp với túi tiền: một khúc gỗ đào trăm năm tuổi, giá 1000 đồng.

Cô gật gù.

Cái này thì hợp lý.

Gỗ đào từ xưa đến nay vẫn luôn có tác dụng trừ tà, cô định mua nó để chế tạo một thanh kiếm gỗ đào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!