Bất chợt, màn hình điện thoại sáng lên. Ứng dụng vốn dĩ vẫn luôn im lặng bỗng phát ra một luồng ánh sáng xanh kỳ lạ, sau đó, một dòng chữ lớn xuất hiện trên màn hình:
[Xin hỏi cô Lê Diệu, cô có sẵn lòng tiếp nhận khu Nhà Ma này không?]
Dưới dòng chữ có hai lựa chọn:
[Đồng ý] – [Chắc chắn]
Lê Diệu: ...
Hai lựa chọn này có khác gì nhau không?
Cô cau mày, cuối cùng vẫn bấm vào [Đồng ý].
Ngay lập tức, giao diện chính của ứng dụng mở ra.
Nó được thiết kế vô cùng đơn giản với tông màu chủ đạo là đen, đúng như phong cách rùng rợn bên ngoài. Ở phía dưới màn hình có ba menu chính:
[Quản lý Nhà Ma], [Nhiệm vụ của tôi], [Thông tin cá nhân]
Lê Diệu tò mò, trước tiên bấm vào mục [Thông tin cá nhân].
Một bảng thông tin hiện ra:
[Họ tên: Lê Diệu]
[Tuổi: 20]
[Giới tính: Nghi ngờ là nữ]
Lê Diệu: ...
Nghi ngờ là nữ nghĩa là sao? Chẳng lẽ cô chưa đủ nữ tính?
Cô bực bội kéo xuống xem tiếp.
[Tài sản: 350 tệ (nghèo kiết xác)]
Lê Diệu hít sâu một hơi: Tôi nhịn.
[Điểm tích lũy: 0 (nghèo rớt mồng tơi)]
[Năng khiếu: Không (đồ ngốc chính hiệu)]
[Bộ sưu tập: Không (trắng tay)]
[Kỹ năng: Không (không có gì ngoài bốn bức tường)]
Ứng dụng này ngoài việc quản lý Nhà Ma, có phải còn có chức năng chế giễu người chơi không?
Lê Diệu mím môi, cố gắng giữ bình tĩnh.
Không sao, đến thì đến rồi, cứ thuận theo tự nhiên.
Trời cũng đã tối, trước tiên phải vào trong tìm chỗ nghỉ ngơi rồi tính tiếp.
Cô tiến đến cánh cổng lớn, đặt tay lên nắm cửa, chuẩn bị đẩy ra thì đột nhiên…
Ding!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!