Chương 41: (Vô Đề)

Ngưu Cố chống hai tay lên đầu gối, hổn hển thở dốc. Mẹ kiếp, cái thằng này sao lại chạy nhanh như thế chứ?

Đến lúc nhìn quanh, anh ta mới phát hiện mình đã chạy xa khỏi khu vực thành phố, đến một nơi… chẳng mấy ai muốn đặt chân tới.

Bãi tha ma.

Gió đêm rít qua từng tán cây khô cằn, phát ra những âm thanh lào xào quái dị. Không gian xung quanh tối đen như mực, chỉ có ánh trăng lờ mờ phủ xuống những bia mộ xám xịt. Một cơn ớn lạnh len lỏi vào tận xương tủy, khiến Ngưu Cố vô thức rùng mình.

Mặc dù lý trí nói rằng đây chỉ là một phó bản trong nhà ma, mọi thứ đều là giả… nhưng cảm giác rờn rợn trong lòng vẫn không tài nào dập tắt được.

Anh ta nuốt nước bọt, cẩn thận tiến về phía trước, chợt thấy một bóng người nằm dưới đất.

Vương Kiện?

Người kia mặc đồ thể thao, dáng vóc quen thuộc.

Chẳng lẽ cậu ta kiệt sức rồi ngất xỉu ở đây?

Ngưu Cố vội chạy tới, ngồi xuống định bấm huyệt nhân trung cho Vương Kiện tỉnh lại. Nhưng khi bàn tay vừa chạm vào người cậu ta, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.

Có gì đó không đúng.

Anh ta cứng đờ người. Trong bóng tối, một sự thật kinh hoàng dần hiện ra...

Cái xác này… không có đầu!

A—!!

Một tiếng hét kinh hoàng xé toạc màn đêm. Ngưu Cố ngã ngồi xuống đất, toàn thân run rẩy, tim đập thình thịch như muốn nhảy khỏi lồng ngực.

Chuyện gì đang xảy ra thế này?!

Cố gắng trấn tĩnh, anh ta lắp bắp tự nhủ:

"Bình tĩnh... bình tĩnh... tất cả chỉ là đạo cụ... chỉ là đạo cụ thôi..."

Nhưng ngay khi vừa tự an ủi mình, anh ta bỗng thấy…

Cái đầu của Vương Kiện đang lăn lông lốc trên mặt đất!

Nó lăn đến trước mặt anh ta, rồi dừng lại. Đôi mắt trợn trừng của Vương Kiện nhìn thẳng vào anh ta, miệng mấp máy:

"Anh Ngưu… anh đến tìm tôi sao?"

ÁÁÁÁÁÁÁ—!!

Lần này, Ngưu Cố không chỉ hét lên mà còn trực tiếp… lăn mắt trắng dã rồi ngất luôn tại chỗ.

"Sao lại làm người ta ngất nữa rồi?"

Lê Diệu nhíu mày khi nghe Như Hoa báo cáo rằng bên trong có bốn người chơi ngất xỉu.

Cô nhanh chóng chạy vào, trong lòng không khỏi bất lực.

Trước đó cô đã dặn đi dặn lại rằng đừng dọa quá đà, vậy mà Họa Bì vẫn làm người ta ngất hàng loạt!

Lúc cô đến nơi, đã thấy bốn người nằm dài ngay trước cửa tầng hai, bị xếp thành một hàng ngay ngắn như… bốn cái xác.

Khóe miệng Lê Diệu co giật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!