Chương 23: (Vô Đề)

Câu nói của thầy bói khiến cả hai sững sờ.

Chỉ vì đi ngược hướng mà lại dẫn tới hậu quả nghiêm trọng thế này sao?

"Vậy bây giờ phải làm sao?" Triệu Đại Bằng gấp gáp hỏi.

Thầy bói lắc đầu, giọng trầm xuống:

"Ác quỷ này rất lợi hại, ta không thể thu phục được nó. Nhưng ở phía sau miếu hoang có một đạo sĩ pháp lực cao cường, các ngươi hãy tìm đến ông ấy, có thể ông ấy sẽ giúp được."

Dứt lời, thầy bói nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi rời đi, để lại hai người đứng lặng giữa con phố tăm tối.

Triệu Đại Bằng và Tần Đan không dám chậm trễ, lập tức quay lại tìm nhóm.

Trên đường đi, họ bất ngờ gặp lại em Ba và em Tư.

Tần Đan ngạc nhiên:

"Chẳng phải hai em đã rời đi rồi sao?"

Chị Đan… hu hu… Em Ba vừa thấy Tần Đan liền òa khóc, lao tới ôm chặt lấy cô. Giọng nói lẫn trong tiếng nức nở:

"Cổng chính biến mất rồi! Chúng em không tìm thấy lối ra!"

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Em Tư đứng bên cạnh, mặt trắng bệch, môi mấp máy như muốn nói gì đó nhưng chẳng thể thốt lên lời.

Tần Đan cau mày, giọng nghi ngờ:

"Sao lại không tìm thấy cửa? Có khi nào hai em nhớ nhầm đường không?"

Không thể nào! Em Ba lắc đầu mạnh, nước mắt lăn dài trên gò má.

"Lúc vào, chúng ta nhìn thấy quán trọ ngay đối diện cổng chính. Nhưng khi quay lại tìm, nơi đó không còn cổng nữa! Chỉ là một bức tường trống rỗng!"

Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng cả nhóm.

Triệu Đại Bằng nghiến răng, cố gắng giữ bình tĩnh:

"Có thể nơi này có hai quán trọ giống nhau, chỉ là lặp lại cảnh trí thôi. Đừng hoảng, trước mắt cứ tới miếu hoang đã, lát nữa chúng ta sẽ tìm cổng sau."

Nói xong, anh ta kéo tay hai cô gái, dẫn họ đi tìm nhóm lớn.

Sau khi nhập nhóm, tinh thần của em Ba và em Tư đã khá hơn một chút, nhưng hai cô vẫn vô cùng hoang mang. Họ siết c.h.ặ. t t.a. y nhau, lặng lẽ đi sau mọi người.

Cuối cùng, nhóm cũng đến được miếu hoang.

Trong không gian âm u, lạnh lẽo, một đạo sĩ áo bào xám đứng trước miếu, ánh mắt sắc lạnh nhìn mọi người.

Người này chính là Như Hoa cải trang.

Thế nhưng, cả nhóm lúc này đều đã bị ám ảnh bởi Họa Bì, tâm trí chìm đắm trong bầu không khí kinh dị. Không ai còn để ý đạo sĩ là nam hay nữ, cũng chẳng ai chú ý tới dung mạo của cô ta.

Họ chỉ biết một điều – đây là hi vọng duy nhất của họ.

Mọi người lập tức vây quanh vị đạo sĩ, đồng loạt cầu xin:

"Xin ngài cứu bạn của chúng tôi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!