Ngao!
Trong rừng rậm bỗng vang lên một tiếng hổ gầm, chủ nhân của âm thanh đó vừa trúng một cú thiết quyền có nguyên khí bao quanh, chứa đựng một cổ sức mạnh hung tàn xé gió vào đầu khiến đầu nó nổ tan tành, máu phun ồ ạt.
Hô.
Khi thấy xác thú bắt đầu lạnh cứng dần, Chu Nguyên mới thở phào nhẹ nhõm như vừa trút được một gánh nặng sau đó bôi máu trên nắm tay lên bộ lông của xác con vật nào đó.
Con thú vừa bị hắn giết được gọi là Phong Hổ, tốc độ của loài thú này cực nhanh đồng thời cũng là một loài khó chơi trong đám nguyên thú nhất phẩm. Có điều Chu Nguyên hắn may mắn luyện được long bộ có được thân pháp mờ ảo nên hiện tại mới có thể đánh chết được nó.
- Thêm con này là đủ ba mươi sáu con nguyên thú nhất phẩm rồi.
- Chu Nguyên khẽ cười rồi cúi người khiêng xác thú lên.
Hưu!
Nhưng mà đúng vào lúc này thì một tia sáng lạnh lẽo mãnh liệt từ trong bóng tối hướng về phía tim Chu Nguyên mà bắn tới.
Có điều, thời điểm tia sáng sắc lạnh kia sắp đâm trúng Chu Nguyên thì cánh tay hắn run lên một cái làm cho xác hổ bị nghiêng, đồng thời cũng trở thành lá chắn trước lồng ngực hắn. Chủy thủ kia ghim sâu vào xác hổ có thể thấy được lực phóng mạnh đến mức nào.
- Hả?
- Khi thấy chiêu thức phóng ra không trúng mục tiêu, một âm thanh kinh ngạc từ chỗ tối phát ra.
- Là kẻ nào? Mau lăn ra đây cho ta!
- Lúc công kích tàn nhẫn như thế này đột nhiên xuất hiện làm Chu Nguyên biến sắc mà cánh tay cũng run lên ném xác hổ vào chỗ vừa phát ra âm thanh khi nãy.
Đúng lúc này một bóng người từ trong chỗ tối bay ra, người nọ dùng mũi chân đạp lên xác hổ rồi đáp xuống đối diện Chu Nguyên.
- Ngươi là ai?
- Hắn nhíu mày xem xét kẻ vừa xuất hiện, vóc dáng người này cường tráng, trong mắt lại chứa đầy khí thế hung ác, hỏi.
- Nạp mạng đi.
- Người này không ai khác chính là La Thống, hắn liếc nhìn Chu Nguyên một cái, khóe miệng lại nhếch lên khinh miệt, thốt ra lời nói lạnh lẽo:
- Nhãi ranh, ngươi hãy ngoan ngoãn chịu chết đi, tiểu mỹ nhân ở chỗ kia còn đang chờ ta hưởng thụ kìa!-
Nghe hắn nói thế, sắc mặt Chu Nguyên lập tức biến đổi nhưng hắn nhanh chóng tỉnh táo lại suy nghĩ, tuy rằng nhìn bề ngoài Yêu Yêu tay trói gà không chặt, thực chất chỉ là ngụy trang bên ngoài, không kể đến bên người Yểu Yêu còn có một con nguyên thú Thôn Thôn không rõ chủng loại bảo vệ cô.
Nếu trường hợp gặp phải cường giả đạt cấp thiên quan cảnh thì bản thân Yêu Yêu cũng sẽ không gặp phải chuyện gì, mà ở Đại Chu nước hắn, cường giả cấp bậc thiên quan cảnh đều là những người đứng đầu sẽ không có chuyện tùy tiện xuất hiện.
Tuy trong lòng hắn đã bình tĩnh lại nhưng trong mắt cũng tràn đầy lạnh lẽo, mấy tên vô liêm sỉ này lại dám ra tay với Yêu Yêu thật đáng chết.
- Ta bảo đảm với ngươi, ngày hôm nay ngươi không thể nào còn sống mà ra khỏi Hắc Lâm Sơn.
- Chu Nguyên khẽ nắm chặt tay, nói.
- Thật là một tên nhóc không biết tự lượng sức mình! Ông đây chỉ cần dùng một đấm thì đánh chết người rồi.
- Nghe Chu Nguyên nói vậy, nụ cười trên mặt La Thống trở nên dữ tợn hơn, mà thân hình của hắn chợt biến mất rồi đột nhiên xuất hiện lao tới chỗ Chu Nguyên, tay nắm thành quyền mà trên nắm đấm còn có nguyên khí bao quanh, mơ hồ có thể nghe thấy âm thanh xé gió.
Dù sao thực lực tên này cũng đã đạt đến sáu mạch nên lực đạo của một quyền này cũng rất dọa người.
Nhưng đó là với người khác, mà người đứng đối diện hắn lúc này lại là Chu Nguyên, trên mặt hắn vô cùng bình tĩnh, hắn cũng nắm chặt tay lại rồi mạnh mẽ đấm tới La Thống.
- Mới mở bốn mạch mà dám trực tiếp chọi với cú đấm của ta sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!