9
Thoắt cái đã là đêm giao thừa, trong thành ngoài vài tiếng pháo vang vọng, chỉ còn lại câu đối dán trên cửa mang chút ít không khí tết.
Ta sắp xếp cho Hỉ Cô ở lại với Yến Tam Nương, rồi dẫn theo mười gia đinh tới Cao phủ.
Cao phủ đèn đuốc sáng trưng, bà lão gác ở cửa bên thấy ta vội vã muốn gặp Du Cơ, không dám chậm trễ, liền đi báo ngay.
Du Cơ chỉ mặc một chiếc váy dài mỏng manh, đôi má đỏ ửng, trông như đang say.
Theo ta đi thôi!
Ta kề sát bên nàng, thấy bước chân nàng loạng choạng, liền đưa tay đỡ lấy.
Người đã say rồi. Nàng khẽ nói vào tai ta.
"Ngươi đi từ hậu viện, sẽ có người đón, thẳng đến tiệm gạo là được."
Nàng không trả lời, vẫn lảo đảo dẫn ta đi về phía trước.
Cao Đãng có vô số thê thiếp, con cái cũng nhiều, trong đại sảnh vô cùng náo nhiệt, một gánh hát đang hát trên sân khấu.
Trên bàn rượu thịt vẫn đầy, nhưng không ai màng đến.
Trước cửa nhà giàu, thịt rượu bốc mùi; ngoài đường xương người c.h.ế. t rét.
Thời thế này…
Ta đứng chờ dưới hành lang ngoài sảnh, một lúc sau Du Cơ vào trong, Cao Đãng lảo đảo đi theo nàng ra ngoài.
"Tống tướng quân sai ngươi tới sao? Đã xảy ra chuyện gì?" Cao Đãng hỏi ta.
Ta cúi đầu hành lễ.
"Tướng quân phái thị vệ thân cận về báo, nói rằng phía tây có đại quân, cách huyện thành chưa đến năm mươi dặm."
Ta hạ giọng nói xong, lấy tay che mặt, khóc thút thít.
"Cái gì? Sao ta không hề hay biết? Chẳng lẽ là Quách Hưng? Hắn đã biết kế hoạch của ta rồi sao? Ngũ Lang, mau tới đây..."
Hắn quay người bước vào sảnh, vừa đi vừa gọi Ngũ Lang.
Du Cơ đã lặng lẽ lui về hậu viện.
Không biết Cao Đãng bàn bạc với Ngũ Lang thế nào, chưa đến nửa khắc, người trong đại sảnh đã tản đi hết.
Trời vừa hửng sáng, Cao Đãng dẫn theo cả gia đình rời tới một ngôi nhà cũ ở phía đông thành, ngôi nhà cách tường thành phía đông chưa đầy hai mươi mét, trong sân có đường hầm, đó là đường lui của hắn.
Người vừa vào trong, ta liền bảo gia đinh chặn cả hai đầu.
Hai ngày sau, Tống Thập Bát trở về, trên người mang thương tích, tay áo bên trái còn thấm máu, hốc mắt đen kịt nhưng ánh mắt lại đỏ rực.
Hắn đã đỏ mắt vì g.i.ế. c chóc.
Tống Thập Bát.
Ta đứng dưới mái hiên, tay áo ôm chặt lấy nhau, nhìn hắn từng bước từng bước tiến lại.
Bước đi vững vàng, điềm tĩnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!