Thậm chí cô ấy còn nói với tôi rằng hiện tại đang rất nguy hiểm kêu tôi mau chạy đi.
Tôi sững người ngay tại chỗ, mặc dù cô vợ quỷ không thích nhìn thấy tôi, vậy mà cô ấy đã cứu tôi hai lần.
Nhưng điều làm tôi thấy nghi ngờ chính là tại sao cô vợ quỷ lại ở đây.
Trong lòng tôi cảm thấy khó hiểu, trực tiếp nhìn về phía sau, nhưng không nhìn thấy gì.
"Mộ Dung Ngôn là cô sao, cô đang ở đâu , vì sao lại xuất hiện ở đây?" Tôi bất giác hỏi.
Vừa dứt lời, Mộ Dung Ngôn đã hừ lạnh một tiếng :
"Tôi ở đâu thì liên quan gì đến anh, tra nam chết tiệt, lần sau đừng gọi tên của tôi, nếu không tôi cắt lưỡi của anh!"Nghe thấy lời đe dọa này , toàn thân của tôi đều run lên.
Cô vợ quỷ thật sự không dễ chọc, cô ấy chính là một con khủng long bạo chúa đã tiến hóa.
Cô ấy liếc mắt nhìn tôi một cái, tôi liền đổi giọng :
"Biết rồi, Thi muội, vì sao chúng tôi phải chạy trốn khỏi đây?"Tôi vừa nhìn xung quanh vừa chú ý đến tình hình chiến đấu.
Hàn Tuyết Phong mạnh mẽ giết vào bên trong, trong nháy mắt lực chiến của hai bên đã trở nên ngang bằng.
Ác quỷ đã bị áp chế, việc bị giết chết chỉ còn là vấn đề về thời gian, tình huống đang tốt như vậy, vì sao chúng tôi phải chạy trốn? Nhưng cô vợ quỷ chỉ hừ lạnh một tiếng :
"Hỏi nhiều để làm gì, mau chạy về phía nội thành đi, nếu hiện tại không trốn thì sẽ không kịp. Không muốn chết thì anh và sư phụ của anh mau chạy đi, sau này cũng đừng đụng vào tên ác quỷ này nữa !"Cô vợ quỷ lại mở miệng nói chuyện, nhưng lần này giọng nói rất nghiêm túc.
Rõ ràng, cô ấy không đùa với tôi, mà rất nghiêm túc.
Nhưng tôi cau mày, nhất thời không thể đưa ra được quyết định.
Tôi nên chọn tin tưởng, hay xông lên hỗ trợ.
Nghĩ lại thì tôi và cô vợ quỷ chỉ mới quen biết chưa được một tháng, nhưng tôi và cô ấy là vợ chồng trên danh nghĩa.
Âm hôn minh phối, khế ước sinh tử.
Cô ấy không muốn gặp tôi, đó là sự thật, nhưng cô ấy chắc chắn sẽ không hại tôi.
Nghĩ đến đây tôi quyết định tin tưởng Mộ Dung Ngôn.
Thay vì tiếp tục chạy về phía trước, thì tôi đã hét về phía sư phụ và những người khác:
"Sư phụ, Độc đạo trưởng, Lão Tần gia, anh Phong có nguy hiểm, mau chạy đi, nếu không sẽ muộn mất !"Tôi hét rất to , tiếng hét lập tức vang vọng khắp cả sườn núi.
Sau khi sư phụ, Độc đạo trưởng và những người khác nghe thấy tiếng hét của tôi thì đều quay đầu nhìn sang, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu.
Mà tên ác quỷ đang bị bao vây kia đã cau mày gầm lên một tiếng: Đáng chết !Sư phụ và Độc đạo trưởng nhìn thấy vẻ mặt của tôi rất nghiêm túc và không ngừng vẫy tay về phía bọn họ.
Mặc dù trong lòng không hiểu, nhưng bọn họ đều là người đã trải qua sóng to gió lớn, nội tâm tương đối vững vàng.
Đặc biệt là ở độ tuổi này của bọn họ càng không dễ dàng kích động.
Sư phụ hiểu rõ tính cách của tôi bây giờ nhìn thấy tôi gấp gáp như vậy.
Mặc dù không hiểu nguyên nhân, nhưng sau giây phút nghi hoặc đó vẫn lựa chọn việc tin tưởng tôi.
"Độc đạo trưởng, lão Tần, tiểu Phong chúng ta rút lui!"Nói xong, sư phụ lập tức xoay người, hướng về phía sau mà chạy.
Độc đạo tưởng, lão Tần gia, Hàn Tuyết Phong thấy vậy cũng lập tức chạy theo, không dây dưa với tên ác quỷ nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!