Chương 7: (Vô Đề)

Tiểu thái y giật giật chân, nhăn mặt nói:

"Sư phụ, con bị trẹo chân rồi."

"Đúng lên được không?" Vương thái y nâng tiểu thái y dậy, hai người đi như rùa bò về phía trước.

Thật vô dụng!

Khuất Phong Vân nhìn không được nữa, đi qua dùng một tay khiêng Tiểu thái y lên.

Vừa nhẹ vừa mềm.

Tiểu thái y hoảng sợ nói:

"A a…… Ngươi làm cái gì?"

Khuất Phong Vân: Ồn muốn chết!

Hắn bắt lấy hai chân đang đạp tới đạp lui của y, nghĩ thầm, một người nam nhân mà cả người mềm như vậy, khó trách lại vô dụng!

Khuất Phong Vân khiêng người bước nhanh đi đến cửa đại điện, rồi mới thả y xuống.

Vương thái y đuổi theo kịp, thấy đồ đệ ngồi xổm trên mặt đất xoa bụng, hỏi:

"Tiểu Nguyễn, ngươi làm sao vậy?"

Tiểu thái y nhìn thoáng qua Khuất Phong Vân, ủy khuất nói:

"Hắn cứng quá, cộm đến bụng con cũng đau."

Ngươi đây là chơi lưu manh

Thân thể lão hoàng đế ngày càng lụn bại, gần đây ho ra máu càng thêm nghiêm trọng, tinh thần kém đi rất nhiều.

Sợ là không vượt qua được cửa ải cuối năm.

Vương thái y nhẹ giọng thở dài, thu thập hòm thuốc, mang theo Tiểu thái y khập khiễng bước ra cửa điện.

Khuất Phong Vân vẫn canh giữ ở cửa đại điện, thấy Tiểu thái y trông như một con thỏ nhỏ bị trẹo chân, hai mắt vẫn nhìn theo y.

Tiểu thái y tức khắc cảnh giác nói: Ta tự mình đi. Không cần ngươi khiêng!

Khuất Phong Vân: …… Ta cũng lười khiêng ngươi!

Vương thái y đỡ đồ đệ, vừa đi vừa nói:

"Khuất Phó thống lĩnh mới vừa rồi cũng là có ý tốt, sao ngươi còn tức giận như vậy?"

Con không tức giận, Tiểu thái y nói:

"Nhưng hắn thật sự rất cứng, như cục đá vậy."

Vương thái y:

"Hắn là võ tướng, thân thể đương nhiên có chút rắn chắc."

Tiểu thái y:

"Nhưng người khác cũng luyện võ, cũng không cứng như hắn……"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!