Cố Lang vẫn bày ra một bộ dáng không tin.
Ngô Thất nghĩ nghĩ, nói:
"Nếu không ngươi nói với hắn một yêu cầu đơn giản, thử một lần xem?"
Cố Lang nhìn nhìn mộ phần, bỗng nhiên nói:
"Năm ngoái ngươi mượn ta năm lượng bạc, trả cho ta đi."
Ngô Thất: ……
Không nghĩ ra y còn rất yêu tiền.
Hắn báo mộng cho ta
Cố Lang vốn đã quên Mộ Dung Diễn còn thiếu y năm lượng bạc. Mấy tháng trước, Mộ Dung Diễn nói muốn mời y uống rượu, lôi kéo y đến tửu lầu. Nhưng uống xong rượu, Mộ Dung Diễn lại phát hiện mình quên mang tiền.
Hắn tiện tay sờ eo Cố Lang, từ bên hông y lấy ra năm lượng bạc, không biết xấu hổ nói:
"Tiền của ta chính là tiền của ngươi, tiền của ngươi……"
Cố Lang giương mắt trừng hắn, hắn vội vàng nói:
"Vẫn là tiền của ngươi, ngày mai ta sẽ trả lại cho ngươi."
Nhưng ngày hôm sau hắn liền quên, Cố Lang cũng không để trong lòng. Nhưng hiện tại, Cố Lang muốn hắn nhớ, muốn hắn đích thân mang bạc trở về.
—
Tôn Phóng ngủ đến nửa đêm, bị Mộ Dung Diễn gọi tỉnh.
Hắn bị hoảng sợ liền bò dậy, phát hiện là Mộ Dung Diễn, còn đang ngái ngủ nói: Đại đương gia?
Mộ Dung Diễn đưa cho hắn năm lượng bạc, nói:
"Ngày mai ngươi đưa cho Cố Lang, nói là ta báo mộng cho ngươi làm vậy."
Tôn Phóng không hiểu ra sao:
"Cố hộ vệ thiếu tiền sao? Y thiếu tiền mà ngươi chỉ đưa y năm lượng bạc thôi hả? Sòng bạc nghèo như vậy sao?"
Không phải, Mộ Dung Diễn cũng không biết giải thích như thế nào:
"Dù sao ngươi đưa cho y là được."
Tôn Phóng: Ờm.
Còn nữa, Mộ Dung Diễn hỏi:
"Cô nương ở sân cách vách là ai?"
Tôn Phóng tỉnh cả người:
"Ta tra qua rồi, là nhi nữ của Từ Chi Nghiêm, Từ Kính Nhi."
"Nhi nữ của Từ Chi Nghiêm?" Mộ Dung Diễn kỳ quái nói:
"Tại sao nàng lại ở chỗ này? Từ Chi Nghiêm vì tìm nàng mà sắp lật tung kinh thành lên rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!