Phần 46
Thấy mẹ đã về phòng riêng, Thụy Kha trở lại phòng mình, nhìn thấy hai bờ vai u bắp của Thìn trong chiếc áo ba lỗ, có chút chộn rộn trong lòng khi nghĩ đến Nếu điều đó xảy ra?, Thụy Kha giờ trông giống như cô dâu lần đầu tiên động phòng hoa trúc.
Cô len lén ngồi trên chiếc giường quen thuộc của mình mà hôm nay thấy sao nó xa lạ đến vậy, gà mắc tóc cũng sẽ gáy nhát ngừng:
– Thìn… này… có chuyện rồi.
Buông bỏ cái điện thoại, đang trong tư thế nửa nằm nửa ngồi ở phía đằng kia của chiếc giường, lưng tựa vào thành, Thìn quay sang Thụy Kha chia sẻ lo lắng với cô:
– Có chuyện gì thưa chủ tịch.
Lén nhìn vào mắt Thìn một cái rồi cụp ngay mặt xuống, Thụy Kha đan hai bàn tay vào nhau, rặn mãi mới ra câu:
– Mẹ không tin chuyện hôm qua.
Bà bắt phải… làm thật… để bà nhìn. Chỉ… cần một tí… thôi là được.
Thìn thấy sự việc này quả thực là nghiêm trọng, cậu hỏi lại ý chủ tịch:
– Vậy ý chủ tịch như thế nào?
Thụy Kha bị hỏi như thế thì đúng là quá ngượng đi à, chẳng lẽ lại nói thẳng ra là
"tôi còn thích thế nữa là đằng khác", nhưng con gái ai lại đi làm thế, mất giá chết đi được, Thụy Kha đẩy quả bóng sang chân đối phương:
– Tôi khó nghĩ quá, cái này tùy Thìn quyết định, tôi thế nào cũng được.
Thìn đăm chiêu suy nghĩ mà không nói câu gì. Trong đầu cậu đúng là đang nghĩ đến cảnh mây mưa, cảnh được đút buồi vào bướm chủ tịch, cảnh được vục mặt vào đôi vú to, trắng, săn của chủ tịch, thậm chí còn bạo dạn mà nghĩ đến cảnh được liếm láp đôi mông đít căng tròn của chủ tịch nữa cơ.
Nhưng nghi đi thì vậy, còn nghĩ lại thì thấy mình không khác gì một thằng cave đực, mình đang được người ta trả tiền để địt nhau với người ta, danh dự, nhân phẩm mình sẽ mất hết, người ta định bóc bánh trả tiền mình đây mà.
Thấy Thìn đang suy nghĩ, Thụy Kha thấy mình trở nên thừa thãi nên đứng dậy tiến về phía tủ quần áo của mình, cô lấy ra một chiếc hộp to đùng được bọc bằng da nhìn rất đẹp, cầm nó trên tay, cô nói với Thìn:
– Thìn cứ suy nghĩ đi, tôi sang chỗ mẹ một tí.
Thìn không trả lời, cậu đang tính toán mọi đường đi nước bước sao cho việc thành toại mà mình lại không bị mất giá.
…
Thụy Kha gõ cửa phòng mẹ ba tiếng cộc cộc cộc xong thì mở cửa vào luôn mà không chờ. Thấy mẹ hình như vừa tắm xong, mặc một bộ đồ lửng mỏng manh, không mặc áo lót, Thụy Kha có chút ghen tị, cô đặt hộp đồ xuống giường:
– Mẹ vẫn còn đẹp quá ha, thể nào bố con còn chết mê chết mệt. Không biết lúc con bằng tuổi mẹ có được như vậy nữa hay không?
Bà Hà nhìn hộp đồ của con mang sang, mặc dù chưa biết bên trong là cái gì cụ thể nhưng nhìn to như thế kia chắc là nhiều loại lắm, tim bà bắt đầu đập thình thịch:
– Con còn đẹp hơn mẹ ấy chứ.
Cái gì đây.
Thụy Kha ngồi xuống giường, cạnh cái hộp:
– Thì đấy, đồ mẹ cần còn gì. Mẹ mở ra đi.
Bà Hà lập bập mở cái chốt ở hộp, rồi lật nắp lên. Ôi trời ơi, bà chỉ thốt ra miệng được câu đó rồi lấy tay bịt lấy mồm. Hiện lên trong mắt bà không phải chỉ là cái dương vật giả đơn thuần, mà chính xác hơn đó là một bộ đồ chơi người lớn với rất nhiều chủng loại và màu sắc khác nhau.
Cụ thể gồm:
1. Một chiếc dương vật giả trơn màu đen dài khoảng 20 cm, đường kính 3 cm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!