Phần 15
Thụy Kha ở trên phòng riêng thay bộ đồ đi làm bằng một bộ đồ mặc ở nhà, xem nào, xem cô nàng mặc gì? Có vi phạm hợp đồng không nào? Một chiếc quần bò cộc dài đến giữa đùi, một chiếc áo phông cộc tay cổ hơi rộng một tí nhưng không đến nỗi thùng thình, không dễ dàng hở vú ra cho ai đó ngắm đâu.
Mái tóc dài được cô buộc kiểu đuôi gà ra phía đằng sau, Thụy Kha ở nhà khác hoàn toàn với Thụy Kha trên công ty, hai con người tương phản nhau, đối lập nhau.
Trên thương trường cô là người phụ nữ nghiêm nghị, lạnh lùng, uy nghi bao nhiêu thì về nhà cô lại trở thành chính cô, một người phụ nữ ưa tự do, thích khám phá và còn tinh nghịch như trẻ thơ nữa.
Và đương nhiên, để cẩn thận và phòng ngừa những sự việc không mong muốn xảy ra, bên trong Thụy Kha vẫn mặc nguyên bộ đồ lót mà mình đi làm từ sáng. Cô dự định cơm nước xong rồi tắm, lúc đó mình thay đồ lót cũng được, mùi đàn bà thoang thoảng tỏa ra từ cái quần lót nhưng Thụy Kha mặc kệ.
Đến đầu cầu thang Thụy Kha đã thấy hôm nay nhà mình ở sao khác thế? Khác rất nhiều là đằng khác, căn nhà mọi hôm im ắng, trong sạch giờ được thay thế bằng tiếng xèo xèo phát ra từ bếp, khịt khịt cái mũi như chó nghiệp vụ, Thụy Kha thấy mùi thức ăn, bụng cô ọc lên một cái, cảm giác thèm ăn ngay lập tức ùa về vì mùi thức ăn đánh thức mọi loại giác quan của cô.
Và còn có một cái lạ lẫm không ngờ, trong bếp là một người đàn ông. Thìn mặc một cái quần sooc, áo ba lỗ bó chặt vào cơ thể vạm vỡ làm nổi ra toàn bộ các thớ thịt, bắp cơ ở cánh tay, ở hai vai và ở ngực.
Tất nhiên, cũng như Thụy Kha, thìn có mặc sịp rồi, mặt trong của sịp còn đính cái miếng rung bằng đồng xu nữa.
Xuống đến chân cầu thang, Thụy Kha đứng lại một lúc lâu, cô nhìn rất chăm chú vào trong bếp, ở đó Thìn đang quấn quanh bụng một chiếc tạp dề màu hồng có in hình những bông hoa Tulip, cái thứ duy nhất mà Thụy Kha nhặt ở siêu thị.
Thụy Kha như đang chiêm ngưỡng cảnh tượng này, cô chẳng biết mình đang nghĩ gì nữa, không biết là mình đang buồn hay đang vui, hay là vô cảm với cảnh tượng này, cảnh tượng của gia đình.
Trong khái niệm của cô trước nay không có ý niệm về việc này, cái nhà này mua nó có sẵn bếp rồi chứ để cô xây thì có khi bỏ luôn không chừng.
Thấy Thìn như tất bật, như không kịp làm thì phải, nồi nước trên bếp thì đang sôi, cái chảo thì đang xèo xèo, lại còn rau, lại còn hành, lại còn cá lung tung, Thìn làm chắc không xuể, thấy vậy Thụy Kha lại gần bếp, cô hơi né né cái người vì sợ dầu ăn ở chảo bắn vào:
– Ê đầu bếp, có cần giúp gì không?
Thìn đang một tay đảo đảo chảo mỡ, một tay cầm con dao nhỏ chuẩn bị băm hành, trông anh như một Master Chef trong cuộc thi nấu ăn:
– Chủ tịch biết làm gì không?
Thụy Kha chống tay lên cằm, cô chu đôi môi vẫn còn son lên trên trần nhà suy nghĩ:
"Mình biết làm gì đây ta? Đã làm gì bao giờ đâu?"
– Có biết… Biết ăn.
Thìn biết là chẳng trông mong gì ở vị chủ tịch xinh đẹp đến móng tay còn phải ra tiệm nail cắt này đâu. Cậu vẫn tập trung vào công việc của mình, thở dài một cái rồi nói:
– Ây zà, vậy chủ tịch đi tắm đi, xong xuống ăn cơm là vừa.
Thụy Kha nghe tiếng Thìn thở dài thì máu nóng nổi lên, muốn thể hiện:
– Tôi muốn làm, chưa biết thì tập. Có gì đơn giản nhất nào?
Nói rồi Thụy Kha tiến về phía bếp, đứng cạnh đầu bếp chính. Thìn nhìn Thụy Kha một lượt rồi như nghi ngờ điều gì đó, cậu để cô làm một việc đơn giản nhất mà một đứa trẻ khoảng 6 tuổi có thể làm được:
– Vậy chủ tịch thái hành cho tôi.
Đấy, hành ở trên thớt ấy, tôi rửa sạch rồi, chủ tịch chỉ cần thái thôi.
Thụy Kha cầm con dao lên lăm lăm như chuẩn bị xiên ai đó:
– Thái thế nào?
Ôi trời ơi, giống phụ nữ gì nữa không biết, có thái hành mà cũng phải hỏi, Thìn lắc đầu ngao ngán:
– Một tay cầm dao, cầm nhẹ thôi, thái hành chứ có phải mổ lợn đâu. Tay kia cầm hành, rồi, chủ tịch thái hành một đoạn dài bằng đốt ngón tay là được.
Thìn vừa nói, Thụy Kha thao tác làm theo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!