"Cậu có thể chấp nhận những tin đồn bát quái với người đồng tính, chẳng phải đã không còn kỳ thị gay nữa sao? Không thể cho tớ một cơ hội à?" Nam sinh vẫn không muốn từ bỏ.
Gần đây, những lời đồn đại về Trình Mặc Phỉ và Thẩm Ngung trên diễn đàn trường đều lọt vào mắt cậu ta, thậm chí còn tận mắt chứng kiến hai người họ quấn quýt nhau trong khuôn viên trường.
Là một gay, cậu ta cũng cảm thấy mức độ thân thiết này đã vượt qua ranh giới bạn bè.
Trước đây, Trình Mặc Phỉ luôn lấy lý do là trai thẳng và kỳ thị đồng tính để từ chối cậu ta. Giờ đây, ít nhất trông có vẻ như Trình Mặc Phỉ đã không còn bài xích như trước nữa. Dù thế nào thì cậu ta cũng phải nắm lấy cơ hội hiếm có này.
Dù sao thì hai người họ vẫn chưa yêu nhau, vẫn còn độc thân.
Trình Mặc Phỉ đã lâu không cảm thấy cạn lời đến vậy.
Chưa bàn đến chuyện anh vẫn còn kỳ thị đồng tính, việc không để tâm chẳng qua chỉ là trò đùa giỡn giữa anh em thân thiết. Nếu nhân vật trong bài đăng không phải là Thẩm Ngung, mà là người khác, anh nhất định sẽ lập tức làm rõ và xóa bỏ tin đồn.
Lùi một vạn bước mà nói, dù cho anh không còn kỳ thị đồng tính, anh vẫn sẽ là trai thẳng, không hề có chút hứng thú nào với người này.
Một cơn bực bội dâng lên trong lòng, kèm theo cảm giác buồn nôn khó chịu, Trình Mặc Phỉ chẳng muốn phí thêm lời nào với người trước mặt kia.
"Hy vọng đây là lần cuối cùng tôi nghe thấy cậu nói mấy lời nực cười này."
Nói xong, anh liền rời đi.
Bóng dáng lặng lẽ trốn bên ngoài từ lâu đã biến mất, không ai phát hiện ra.....
Những lời nói sau đó của hai người, Thẩm Ngung không biết.
Nghe thấy câu Không thể nào kia, cậu liền chật vật bỏ chạy.
Cậu cũng không biết nên đi đâu, cứ lang thang trong khuôn viên trường như một con ruồi mất đầu, không dám dừng lại, sợ rằng nếu đứng yên, những cảm xúc đang cuộn trào kia sẽ nhấn chìm mình.
Thực ra, ngay khi nghe câu hỏi đó, cậu đã biết khả năng nhận được câu trả lời như mong đợi là rất thấp. Dù sao thì Trình Mặc Phỉ bây giờ vẫn chỉ coi cậu là người bạn thân nhất, giữa họ vẫn chưa bước sang giai đoạn tiếp theo.
Dù cho sự kỳ thị đồng tính của Trình Mặc Phỉ có thuyên giảm, anh vẫn sẽ coi bản thân là trai thẳng.
Mà những người thẳng bình thường sẽ không nghĩ rằng mình có thể ở bên một người anh em thân thiết là gay.
Nhưng ba chữ Không thể nào mà Trình Mặc Phỉ thốt ra lại quá dứt khoát, gần như bật ra khỏi miệng ngay lập tức. Nếu như có dù chỉ một chút do dự, cậu cũng sẽ không đau khổ dằn vặt đến vậy.
Từ khi tái ngộ, mọi chuyện đều diễn ra suôn sẻ ngoài mong đợi. Khoảng cách giữa cậu và Trình Mặc Phỉ được rút ngắn nhanh chóng, hai người trở thành anh em thân thiết như hình với bóng. Cậu đắm chìm trong giấc mơ đẹp mà tình bạn dệt nên, quên mất khoảng cách to lớn giữa bạn bè và người yêu.
Mãi cho đến khi nghe được ba chữ Không thể nào từ miệng Trình Mặc Phỉ, cậu mới bừng tỉnh, nhận ra rằng mối quan hệ giữa hai người đã rơi vào một ngõ cụt khó mà tiến triển.
Có nhiều câu chuyện, chỉ cần bị phủ định một lần, niềm tin cũng sẽ hao hụt đi một ít. Dù không lựa chọn từ bỏ, cậu vẫn cảm thấy cơ hội dành cho mình ngày càng mong manh.
Vốn dĩ, Thẩm Ngung chưa bao giờ là một người tự tin.
Huống hồ, người từng mang lại cho cậu sự tự tin ấy, giờ đây lại chính là người đã thẳng thừng phủ nhận nó.
Trong khoảnh khắc này, cậu bỗng không biết phải làm gì.
Rõ ràng còn chưa kịp tỏ tình, vậy mà giống như đã bị từ chối phũ phàng.
Thẩm Ngung rất sợ cái kết thực sự sẽ là ba chữ ấy.
Bầu trời xám xịt, nặng nề đến mức khiến người ta nghẹt thở. Trái tim Thẩm Ngung cũng như bị bao phủ bởi một tầng mây đen.
Cậu biết dù thế nào đi nữa, cậu cũng không thể từ bỏ Trình Mặc Phỉ. Nhưng lúc này, Thẩm Ngung chỉ muốn trốn tránh một chút, cho bản thân một khoảng thời gian để thở, rồi mới suy nghĩ kỹ xem bước tiếp theo nên làm gì.
Giống như một con ốc sên bị hoảng sợ khi đang bò đi, tạm thời rụt đầu vào vỏ, chờ đến khi bình tĩnh lại rồi mới tiếp tục đi tiếp.....
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!