Chương 27: Tạm thời chưa có ý định yêu đương

Trình Mặc Phỉ ngủ không được yên cho lắm, luôn thích có cái gì đó để ôm, cảm thấy như vậy sẽ thoải mái hơn.

Trước đây, khi ngủ một mình, anh hay ôm một góc chăn, giờ có Thẩm Ngung ngủ cùng, đương nhiên là ôm lấy Thẩm Ngung rồi.

Thẩm Ngung được ôm thì ấm áp, ngủ cũng rất ngon.

Xem như một

"thỏa thuận đôi bên cùng có lợi".

Chính vì vậy, cảm giác ở chân mới càng rõ rệt.

Quần áo ngủ mùa thu vốn đã mỏng, lớp vải đó chẳng đáng kể gì.

Lắng nghe tiếng thở đều đặn bên tai, trong đầu Thẩm Ngung trống rỗng mất mấy giây.

Trình Mặc Phỉ vẫn đang ngủ, hoàn toàn không hay biết gì.

Thẩm Ngung thử cựa quậy một chút, nhưng phát hiện Trình Mặc Phỉ ôm cậu quá chặt, giường lại hẹp, nếu muốn thoát ra thì chắc chắn sẽ đánh thức anh.

Hôm nay cả hai đều không có tiết học lúc 8 giờ sáng, không cần dậy sớm, Trình Mặc Phỉ chắc còn ngủ một lúc lâu nữa.

Nghĩ một lát, Thẩm Ngung quyết định tiếp tục rúc vào lòng Trình Mặc Phỉ, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Chờ đến khi Trình Mặc Phỉ tự tỉnh dậy phát hiện, phản ứng của anh có khi sẽ rất thú vị.

Ký túc xá yên tĩnh vô cùng, rèm cửa lại có hiệu quả che sáng tốt, ánh nắng bên ngoài hầu như không lọt vào, không hề ảnh hưởng đến giấc ngủ.

Thẩm Ngung không còn buồn ngủ nữa, nhưng nằm bên cạnh Trình Mặc Phỉ, dù chẳng làm gì, cậu vẫn cảm thấy vô cùng mãn nguyện.

Trên người cả hai đều có mùi sữa tắm hương cam giống nhau, ấm áp hòa quyện lại, không phân biệt được đâu là của cậu, đâu là của Trình Mặc Phỉ.....

Hôm qua, Trình Mặc Phỉ ngủ muộn hơn Thẩm Ngung.

Thẩm Ngung dán sát vào anh xem video một lúc thì ngủ mất, nhưng anh vẫn chưa buồn ngủ, nên tiếp tục lướt điện thoại thêm một lát. Đến khi tắt máy, anh còn tháo tai nghe bên tai Thẩm Ngung ra rồi mới ngủ.

Sau khi Thẩm Ngung ngủ, tiếng thở của cậu đều đặn và nhẹ nhàng, nghe rất êm tai.

Không bao lâu sau, Trình Mặc Phỉ cũng chìm vào giấc ngủ ngon.

Lần này anh ngủ rất sâu. Sáng hôm sau, trong cơn mơ màng, anh theo bản năng siết chặt thứ đang ôm trong lòng, còn thoải mái dụi mặt vào đó.

Vài giây sau, anh mới chậm chạp nhận ra thứ mình đang ôm là gì.

Mở mắt ra, hơi lùi lại một chút, liền chạm phải đôi mắt đen láy của người đối diện.

Là Thẩm Ngung.

Ồ đúng rồi, trời lạnh, tối qua Thẩm Ngung qua ngủ chung với anh.

Không biết Thẩm Ngung có bị anh làm tỉnh giấc không.

Ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu, anh bỗng nhiên để ý đến một chuyện khác.

Hình như anh... đang chạm vào Thẩm Ngung.

Đang ở độ tuổi tràn đầy sinh lực, phản ứng buổi sáng là chuyện quá quen thuộc với Trình Mặc Phỉ.

Video khoa học phổ thông hôm qua cũng nói rồi, đây là dấu hiệu của một cơ thể khỏe mạnh, nếu lâu ngày không có thì mới cần phải lo lắng, có thể là gan hoặc thận có vấn đề.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!