Thẩm Ngung không nói gì, xem như ngầm đồng ý.
Mạnh Ly thấy vậy liền gật đầu,
"Vậy hai người đi nhanh đi."
Trình Mặc Phỉ lập tức kéo tay Thẩm Ngung rời khỏi tòa nhà thí nghiệm.
Đi được một đoạn, khi xung quanh không còn sinh viên mặc áo blouse nữa, Trình Mặc Phỉ đột nhiên lên tiếng:
"Vừa rồi cô gái đó là Mạnh Ly à?"
Thẩm Ngung không ngờ Trình Mặc Phỉ vẫn còn nhớ Mạnh Ly, bèn gật đầu: Đúng, là cô ấy.
"Sao tối muộn rồi còn tìm em bàn chuyện công việc thế?" Trình Mặc Phỉ tỏ vẻ hỏi bâng quơ, nhưng thực chất là đang thăm dò.
Nghĩ đến những gì Mạnh Ly vừa nói, Thẩm Ngung đáp:
"Cô ấy là ủy viên văn nghệ, chắc đang chuẩn bị cho đêm hội chào đón tân sinh viên."
Đêm hội chào đón tân sinh viên của Đại học Yến Thành tổ chức sau kỳ nghỉ Quốc khánh, mỗi khoa đều có chương trình riêng. Mạnh Ly đã ứng cử làm ủy viên văn nghệ của lớp, nên phải phụ trách phần này.
Trình Mặc Phỉ không hài lòng với câu trả lời của cậu.
Trời đã tối hẳn, vừa tan tiết thí nghiệm, một nam một nữ... chuyện công việc kiểu gì cũng có thể chuyển thành chuyện riêng tư.
Nếu hôm nay anh không đến, Thẩm Ngung chắc chắn sẽ đi cùng cô gái đó.
Nếu cứ tiếp tục thế này, chẳng mấy chốc quan hệ của hai người họ sẽ không còn đơn thuần là bạn bè, bạn học nữa.
Trước đây, trong nhóm câu lạc bộ, anh đã nhận thấy điều gì đó không ổn, cô gái kia cực kỳ nhiệt tình với Thẩm Ngung, luôn tìm cách bắt chuyện với cậu.
Còn Thẩm Ngung thì sao?
Giả vờ không biết hay thật sự không biết?
Nhưng Thẩm Ngung chưa bao giờ chia sẻ với anh về chuyện này, nên anh cũng không có cách nào để hỏi thẳng.
Tối nay chơi bóng rổ, anh đã suy nghĩ rất nhiều.
Anh vẫn cho rằng giữa những người anh em tốt, chia sẻ mấy chuyện này là điều cần thiết.
Bây giờ Thẩm Ngung còn độc thân, hai người có thể cùng chạy bộ trong trường, cùng chơi game, cùng đi ăn khuya, cùng đi dạo tiêu thực... Nhưng nếu Thẩm Ngung có người yêu, chắc chắn sẽ không thể cùng anh làm những chuyện đó nữa.
Từ đầu năm học đến giờ, thời gian Tôn Tinh Hà ở ký túc xá giảm hẳn là đủ để thấy rõ, học kỳ trước bọn họ thường xuyên lập đội chơi game trong ký túc xá, nhưng học kỳ này Tôn Tinh Hà lại đi chơi game đôi với người yêu, chẳng còn tụ tập với bọn họ nhiều như trước.
Nếu Thẩm Ngung có bạn gái, chắc chắn cũng sẽ như vậy.
Bỗng nhiên mất đi bạn đồng hành, chẳng phải anh nên chuẩn bị tinh thần từ trước sao?
Hơn nữa, anh còn có thể giúp Thẩm Ngung kiểm tra đối phương, nếu không đủ tốt thì sao có thể để Thẩm Ngung dễ dàng bị lừa dối tình cảm được?
Đáng tiếc, lần này anh chưa kịp bắt quả tang Thẩm Ngung và cô gái kia ở riêng, đã vội vàng lộ diện quá sớm, nên chẳng có lý do gì để vạch trần.
Tuần sau, tiết thí nghiệm của Thẩm Ngung, anh nhất định phải theo dõi trước, bắt quả tang rồi mới truy hỏi sau!
Thẩm Ngung hoàn toàn không ngờ trong đầu Trình Mặc Phỉ lại có cả một đoạn suy nghĩ dài như vậy.
Trong mắt cậu, Mạnh Ly chỉ đơn giản là hỏi cậu về việc tổ chức đêm hội trước mặt Trình Mặc Phỉ mà thôi. Đây là mối quan hệ bạn học rất bình thường, chẳng cần thiết phải làm rõ với Trình Mặc Phỉ về sự trong sạch giữa hai người họ. Nếu cố tình giải thích, chẳng khác nào giấu đầu hở đuôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!