Chương 41: 🌽

Ôn Đinh vẫy tay gọi nhân phục vụ viên tới đem đồ ăn xuống, thu dọn một chút, thì con mắt sáng rực nhìn Vi Thiến. Mới đầu Vi Thiến né tránh ánh mắt của cô, nhưng Ôn Đinh là ai vậy, là một người thông minh.

Vi Thiến bị cô nhìn trong lòng chột dạ, vò đã mẻ không sợ rơi:

"Chính là đã từng thích, thì sao chứ."

Đã từng thích? Ôn Đinh bắt lấy trọng điểm, trong mắt hiện ra ngọn lửa bát quái hừng hực. Cái gì gọi là đã từng thích nha? Chẳng lẽ bây giờ không thích nữa, đều thất thố thành bộ dáng này, còn là Đã từng, xem cô ngốc nha.

Vi Thiến muốn một chai rượu đỏ nữa, tự rót tự uống. Ôn Đinh mí mắt nhảy mấy cái, nuốt mấy ngụm máu. Lúc không tốn tiền của bản thân, tất cả mọi người rất hào phóng.

Vi Thiến nhấp một ngụm rượu đỏ, cảm xúc cũng khôi phục, sau đó dựa vào thành ghế sô pha, miễn cưỡng nói:

"Cô biết ba tôi với Cửu ca quen biết như thế nào không?"

Ôn Đinh nghĩ đến lần trước Từ Kính đã nói qua, vụ Thẩm Hoài Cảnh đã từng ngồi tù kia mà, suy nghĩ một lát:

"Trong tù? Ba cô xếp hàng lão Đại, Thẩm Hoài Cảnh xếp hàng lão Cửu."

Vi Thiến gật gật đầu:

"Ừ, vậy cô có biết vì sao ba tôi ngồi tù không?"

Ôn Đinh lắc đầu, cô sao biết đây. Chỉ là Vi Từ Minh ngày thường phô trương, cực kỳ giống lão Đại hắc bang trong phim Hong Kong, khẳng định trước đó đã làm qua chuyện phạm pháp gì.

Vi Thiến uống một hơi nửa ly rượu, miệng có chút hàm hồ đứng lên:

"Là ba anh ấy, Liên Xuân. Ba anh ấy là cảnh sát, đối đầu với ba tôi, điều tra ba tôi ròng rã năm năm mới đưa ba tôi vào tù."

Ôn Đinh kinh ngạc há to mồm, nhìn Liên Hiên ngày thường lưu manh vô lại, lại có ba làm cảnh sát.

Tay Vi Thiến đặt ở trên bàn, nâng má, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút phiếm hồng: "Cửu ca sau khi ra tù, ở gần ba tôi, ngay tiếp theo tôi thường xuyên nhìn thấy Liên Hiên. Mặc dù ba tôi và ba Liên Hiên đối đầu, nhưng cũng sẽ không liên quan đến người đứa trẻ, cho nên đối với Liên Hiên cũng không tệ.

Tôi khi đó vừa mới lên đại học, liền thích loại trai đẹp tỏa nắng kia, mang theo chút tính lưu manh. Liên Hiên rất hợp với mẫu hình lý tưởng của tôi.

"Đương nhiên đây chỉ là thầm mến, lúc ấy tuổi còn nhỏ, cũng không biết che giấu. Ba tôi rất nhanh phát giác ra tôi có điểm không thích hợp, trực tiếp nói với tôi, ông sẽ không cho phép tôi có bất kỳ liên quan gì đến Liên Hiên.

Lúc ấy tuổi còn nhỏ, đương nhiên không chịu, liền vừa khóc vừa gào với ba tôi, thế nhưng là ba tôi mặc kệ bộ dáng như vậy, đem tôi nhốt ở trong nhà, thế nào cũng phải đem tôi xoay lại.

"Ôn Đinh nghe được trong lòng nhảy một cái, Vi Thiến nói một hơi nhiều lời như vậy, cái cằm thuận tay trượt đến trên bàn, chống đỡ ở trên bàn, một tay ở trên mặt bàn trơn bóng vẽ lên vòng vòng, giọng nói có chút trống rỗng:"Loại chuyện này thật sự rất nhàm chán, nếu Liên Hiên cũng thích tôi, tôi kiên trì kiên trì thì cũng thôi đi.

Đáng tiếc chính là anh ấy không thích tôi, cũng không biết tôi thích anh ấy. Cho nên sự kiên trì của tôi rất buồn cười, cho nên chậm rãi chậm rãi, cảm giác liền trở nên nhạt dần.

"Cứ như vậy Vi Thiến giang tay ra, một dáng vẻ không quan trọng. Ôn Đinh cũng chống cằm:"Liên Hiên không thích cô sao?

"Vi Thiến bị hỏi vấn đề như vậy khó tránh khỏi có chút khó xử, trừng cô một chút nhưng vẫn là mở miệng:"Cô nhìn dáng vẻ của anh ấy giống như thích tôi không?"

Ôn Đinh nghiêng đầu nhìn thoáng qua người đàn ông cùng nói chuyện cười đùa với người đẹp. Bộ dáng ngày thường Liên Hiên thật giống như không có biểu hiện thích Vi Thiến. Nhưng là ở bên cạnh anh ta, cô cũng chưa từng thấy qua những người phụ nữ khác.

Đôi mắt Ôn Đinh chuyển vài vòng, mặc dù Vi Thiến miệng nói tình cảm phai nhạt, không thích, nhưng buổi tối hôm nay cô thất thố như vậy, có thể thấy được đối với Liên Hiên vẫn còn tâm tư, chỉ là bị cưỡng ép nén xuống mà thôi.

Ôn Đinh nhãn châu xoay động, Vi Thiến liền biết cô đang có ý đồ gì đó, đưa tay chỉ cô:

"Tôi cảnh cáo cô, Ôn Đinh cô đừng nghĩ làm chuyện xấu gì."

Ôn Đinh nhún nhún vai làm cái động tác Who care.Sau khi trở về, Ôn Đinh thẳng đến phòng sách của Thẩm Hoài Cảnh. Thấy anh một lần liền lệ rơi đầy mặt nhào tới:

"Thẩm tiên sinh... cứu mạng a."

Thẩm Hoài Cảnh nheo mắt, phản ứng đầu tiên trong đầu là né tránh cô, con gấu ôm này, nhưng thân thể đã rất thành thật đem Ôn Đinh ôm vào trong ngực.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!