Lục Đình Trấn hỏi:
"Cậu có nói với cô ấy là tôi chỉ muốn mời cô ấy ăn tối không?"
Em nói rồi. Gà Đen chỉ vào đôi đũa cắm vào bím tóc của mình:
"Vì thế cô chủ Chi Vi mới không cắm nó vào mắt em."
Lục Đình Trấn: ...
Anh Trấn. Gà Đen nói chậm rãi:
"Cô chủ Chi Vi nhờ em chuyển lời cho anh, cô ấy nói nếu hai người đã hẹn thứ tư gặp nhau để nói chuyện, thì trước lúc đó, cô ấy không muốn liên lạc riêng với anh."
Lục Đình Trấn hỏi:
"Còn gì nữa không?"
Gà Đen: Hết rồi.
Chỉ có thế.
Lục Đình Trấn lại hỏi:
"Cậu thấy bữa tối cô ấy ăn gì?"
Gà Đen cố gắng nhớ lại. Một lúc sau, nói với Lục Đình Trấn rằng:
"Cô chủ Chi Vi đang nướng bánh mì, có cả sữa."
"Chỉ có bánh mì với sữa?"
Lục Đình Trấn xác nhận lại:
"Không còn món nào khác sao?"
Gà Đen lắc đầu.
Lục Đình Trấn ngây ngẩn mấy giây.
"Mang những thứ này ra kia ăn cùng lão Tứ đi." Lục Đình Trấn nói:
"Hai cậu ăn xong rồi nghỉ sớm đi."
Gà Đen hỏi: Vậy còn anh…
Chưa nói xong, lão Tứ đã đi vào, nói với Lục Đình Trấn:
"Anh Trấn, ngài Trần gọi điện thoại cho anh."
Gọi điện vào giờ này dĩ nhiên không phải vì việc riêng. Giọng điệu của Trần Tu Trạch vẫn bình thản, trước tiên là chúc mừng Lục Đình Trấn đã tìm được cháu gái, sau mới bàn đến chính sự.
Một số người Anh đã rời Hồng Kông, miếng bánh Hồng Kông này sớm muộn cũng phải chia mỗi người một phần. Bình thường Trần Tu Trạch có mối quan hệ mật thiết với Malaysia, Thái, quen biết rộng.
Còn Lục Đình Trấn thì có lượng tiền mặt cốt lõi khổng lồ, tựa như một dòng sông vàng chảy cuồn cuộn.
Hai người hợp tác cũng đủ để giải quyết hầu hết rắc rối.
Huống chi, vì chuyện tìm Chương Chi Vi trước đó, Lục Đình Trấn đã đồng ý với một điều kiện mà Trần Tu Trạch đề ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!