Chẳng mấy chốc đã có kết quả điều tra.
Đó là một gia đình giàu có, bố là người kinh doanh, mẹ chỉ ở nhà chăm sóc con trẻ, trong nhà thuê hai người giúp việc.
Trước mắt cô bé kia vẫn học trong nước, một năm trước từng thuê ba gia sư.
Hai người trong số đó đều là nam, chỉ có một cô gái duy nhất.
Lương Mỹ Hoa.
Một cô gái Trung Quốc.
Tuy nhiên không có ảnh, người này chỉ dạy cô bé kia hai tháng, nhà ở Mersing, vừa tốt nghiệp trung học trong năm nay, bây giờ đang học Đại học Warwick.
Lục Đình Trấn nhìn chằm chằm cái tên lạ lẫm này, một lúc lâu sau anh mới xoay người, hỏi:
"Chuẩn bị xong quà chưa?"
Gà Đen đáp:
"Xong rồi, anh Trấn."
Một lúc sau, Gà Đen lại ù ù cạc cạc hỏi:
"Mấy lão già đầu trong trường vừa cứng đầu vừa khó xử lý... chắc chúng ta không cần đến đó nữa... nhỉ?"
Đi. Lục Đình Trấn nói:
"Lần này tôi chỉ cần một người."
Chỉ cần hồ sơ của một học sinh, dễ dàng hơn chuyện đòi toàn bộ danh sách học sinh rất nhiều. Thái độ Lục Đình Trấn rất ôn hòa, ghé thăm lại mang theo quà cáp hậu hĩnh, hứa hẹn sau này tiếp tục hỗ trợ tài chính và quyên tặng vật tư...
Cuối cùng Lục Đình Trấn cũng lấy được hồ sơ học sinh của Lương Mỹ Hoa.
Hồ sơ được niêm phong trong một túi đựng hồ sơ bằng giấy kraft màu vàng, một sợi dây gai mỏng quấn xung quanh.
Lúc Lục Đình Trấn đến nơi đã gần chạng vạng, anh cúi xuống chạm tay vào sợi dây gai, ráng chiều đan xen ngoài cửa sổ, anh từ từ gỡ sợi dây, cuối cùng cũng nhìn thấy mấy trang giấy mỏng manh bên trong.
Lục Đình Trấn cầm xấp giấy, nhẹ nhàng rút ra ngoài.
Anh nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, mái tóc ngắn được buộc thành đuôi ngựa, bộ đồng phục trường học mộc mạc, cô gái nhìn vào ống kính, cười rạng rỡ.
Cảm giác như từ trên trời rơi xuống, ngã vào tấm lưới khổng lồ được đan từ những đám mây.
Nhưng cũng giống như bước hụt ngã xuống vực sâu, rơi thẳng vào hồ nước biếc mát lạnh.
Sau một thoáng ngừng đập, cuối cùng con tim cũng sống lại, đập từng nhịp mạnh mẽ đều đặn, một cái, hai cái, thịch, thịch, thịch.
Bạn đã thấy cỏ trường sinh Quyển Bá bao giờ chưa?
Sau hai năm hạn hán nghiêm trọng, bộ rễ tự tách ra khỏi đất, cuộn tròn và di chuyển theo gió, hồi sinh khi gặp nơi đất ẩm ướt và phát triển mạnh khi tiếp xúc với nước.
Dù nắng gắt hay dù qua một thời gian dài, chỉ cần một giọt nước thôi là nó có thể hồi sinh nhanh chóng.
Lục Đình Trấn đã có được giọt nước này.
Anh cầm xấp hồ sơ, không nói một lời, vẻ mặt hân hoan, tiếp tục đọc thông tin.
Lương Mỹ Hoa đã để lại địa chỉ nhà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!