Hàn Thiếu đi tới nơi vừa nãy tìm máy tính cho Hạ Vy thì lại vô tình bị đám nữ sinh đi học thể dục bắt được dây dưa một lúc mới thoát được.
Con gái quả là đáng sợ.....
Hàn Thiếu ơi là Hàn Thiếu thực sự cậu chúng phải lời nguyền rủa của bà phù thủy nào đó rồi... Cả cái bãi đấy phía dưới chiếc ghế đá mà Vy VY ngồi lúc đó rộng thênh thang vậy mà cái máy tính nó lại rơi vào đúng vũng nước bên cạnh lúc Y Vy ngã.. đúng là vận xui theo đuổi vận tốt rời xa.... Nhiêu đó là đủ biết con đường phía trước của Hàn Thiếu gia mù mịt tăm tối như thế nào.
----Phòng Y tế
- Cô phải bình tĩnh nghe tôi giải thích một chút
- Hàn Thiếu cô chấn an Vy Vy
- Máy tính của tôi đâu?
- Cô phải bình tĩnh
- Máy tính của tôi
- nó... à thì nó...
- Nó làm sao?
- Hỏng rồi
.. Vy nhìn Hàn Thiếu bằng ánh mắt giết người không dao lạnh toát sống lưng.
- Tôi sẽ đền cô một cái mới được chưa?
- Lâm Hàn Thiếu anh nghĩ anh đền được sao? Anh có tiền là anh mua lại được sao? Tôi nói cho anh biết đó là chiếc máy tính bố tặng cho tôi trong ngày sinh nhật ông ấy không tiếc công lặn lội trong trời mưa rét lúc 1 giờ đêm để đích thân đến lấy mẫu máy đó cho tôi.
Tôi hỏi anh công lao của bố tôi anh dùng tiền có mua được không hả. Lâm Hàn Thiếu chết tiệt nhà anh tôi cho hạn anh đúng một tuần nếu như không trả lại được cho tôi chiếc máy tính nguyên vẹn đó thì đừng trách tôi hạ thủ không lưu tình. Dù có giết anh song thì tôi chết tôi cũng sẽ sử cho bằng được.
- Cô vô lý thật đó. Máy tính từ ta cô cô làm dơi giờ bắt tôi đi tìm đã là quá rồi lại còn bắt tôi đền là tại cô làm hỏng đấy chứ
- Anh câm miệng.
Nếu lúc đấy tên cẩu nhà anh không đi tới thì tôi có ngã không hả. Đồ chết bần anh lại còn nói không liên quan. Anh nghĩ anh oan ức lắm à tôi chưa giết anh ngay là còn may đó. Để sức đó mà đi khiến cho máy tính của tôi trở lại đi không thì cái mạng của anh đừng hòng yên.
Nói xong thì Y Vy đi luôn không để cho Hàn Thiếu phản bác câu nào, cậu hoàn toàn bị phủ đầu,, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy có chỗ kì kì không hợp lý cho, lắm Hàn Thiếu đang đi tìm Vy Vy tính toán chuyện đả kích một chút vậy mà lại trỏ thành kẻ bị gồng cổ giam trong ngục của Vy Vy, như vậy chẳng phải là tình nguyện đi tìm phiền phức của đại gia đây sao?
Đúng là ngẫu hứng một lần không suy nghĩ của Hàn Thiếu, lần này chết cũng phải khóc dòng đến khi không còn sức (=_= ).
----------Một tuần sau
Thực sự trong đêm hôm qua thời khắc trọng đại Hàn Thiếu sửa song chiếc máy tính cho Vy Vy mà thấy muốn gào lên điên loạn.
Không ngờ cái mớ lập trình máy tính đấy lại lắm điều y như chủ của nó vậy nên hôm nay khi trên tay đang cầm chiếc máy tính của Vy Vy tới lớp 2B thì lòng tràn đầy sự phục thù và tâm trạng u ám cực độ dồn nén xuốt một tuần nay (khoảng khắc tẩy não)
Chả là từ cái ngày mà Vy Vy bị hỏng máy tính thì trở nên vô cùng vô cùng dảnh dỗi, thậm chí có thể nói cô dảnh đến vô tưởng xuốt ngày chỉ biết đến thư viện nghiền ngẫm sách rồi lại về nhà ngủ cuộc sống an nhàm phải biết, nhưng Vy Vy là một kẻ sống với game bao năm nay xa một vài tiếng đã thấy nhớ vốn chi là một tuần, thực sự tâm tư qua từng ngày cứ tích tụ lại sự bực mình, khó chịu chỉ xả được một phần nhỏ xíu xíu nào đó vào việc nguýt ngang nguýt dọc Hàn Thiếu bất cứ khi nào hai người chạm mặt.
Tất nhiên trái đất hình tròn mà và Phong Vân này cùng chỉ là rất nhỏ tôi nên số lần chạm mặt của Y Vy và Hàn Thiếu là n lần. Mỗi lần hạng tử của n đó nhíc lên là mỗi lần sự khiếp sợ về ánh mắt đó của Vy Vy với Hàn Thiếu lại tăng lên... lần đúng là lãng phí cho một đời nam tử.
--------- Học Viện Phòng Vân
- Lớp 2B
- OH! chào bạn Vy Vy của tôi. Nghe nói dạo này bạn dảnh đến mức thích nhìn trai rồi nhỉ
- Tú Quyên lại bắt đầu nổi đồng vô tổ chức rồi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!