Kết thúc buổi học ngoại khóa ngoài trời Ở Phong Vân.... Vũ Nam nhận được điện thoại từ nhà. Cùng Hàn Thiếu đi lên phòng hội học sinh.
Cốc cốc Vũ Nam Và Hàn Thiếu mặt xám lại gõ cửa khi thấy vị học trưởng kia đứng cạnh của sổ tay cầm quyển kế hoạch hội học sinh nhưng mắt lại không có đọc mà dán vào Vy Vy đang thống kê tiền quỹ.
- Ah!! hai người xong rồi à?
- Vy Vy quay người lại
- Vy Vy.. hôm nay lão tướng với phu nhân nhà anh vừa gọi em sang ăn cơm. Vị Bạch Nhiên học trưởng này chắc là có khả năng làm hết đống tài liệu đó đấy.
- Học Trưởng để khi nào rảnh em lại làm giúp anh nhé!
- Không có chuyện rảnh đâu tiểu thư ạ...!
- Hàn Thiếu âm hiểm hững hờ phán một câu... miệng nói vài từ nhưng không phát ra tiếng, Vy Vy đọc khẩu hình là biết liền Cô là ôsin của tôi
"Lâm Hàn Thiếu cậu đợi đấy"
Không biết kiểu gì và cũng không biết là như thế nào Hàn Thiếu Vy Vy Vũ Nam lại ngồi vào bàn ăn nhà họ Vũ dùng bữa với sự nồng nhiệt thiết đại chu toàn của bà Vũ.
- Hàn Thiếu cậu lấy nền tảng gì để tới đây thế?
Bà Vũ:
"Cái Thằng con trời đánh này!! Bạn của con mà lại cư sử như vậy là sao?"
Vũ Nam:Bạn Của con?
Hàn Thiếu:Vũ Nam ăn nhiều vào
- cái bộ dạng như thể ông cụ non diễn kịch đạt đến mức Vũ Nam trở thành nhân tố cản trở điều tốt
Vy Vy cười thầm ngoan ngoãn ngồi xem kịch
Họ cứ như vậy!!... cứ như vậy... những ngày tháng sau này giá mà cũng cứ như vậy...
Thời thiếu niên có lẽ nên thanh thản một chút nên tinh nghịch một chút bát quái một chút vô tư một chút và... rung động một chút.....
Nhưng con đường của họ ngờ đâu sau một đêm lại trở nên gập nghềnh rồi.. ngờ đâu sau một đêm họ lại cảm thấy thời thanh xuân như đang mờ dần...
Sau khi cả ba đã ngồi mỗi đứa một mặt trận rồi thì không khí bỗng trở nên yên ẳng hẳn.. không cãi vã mả chỉ chúi đầu và game..........
Mọi thứ dường như nhàm chán nhưng lại là khoảng thời gian hạnh phúc của bọn họ hai nam một nữ... chung sống hòa bình
Chiều muộn Vy Vy trở về nhà... Hàn Thiếu quay lại trở về nhà chính. Ai đi đường nấy...+-=
Trước đó Hàn Thiếu đưa chìa khóa nhà cho Vy Vy.. với lời nhắn
"sáng mai tới rọn nhà"
Màu hồng nhàn nhạt phủ mờ mờ trên bầu trời.... những hàng cây già cỗi xưa cũ cổ kính im im tận hưởng sự thanh bình nhẹ nhàng... cái nắng oi ả cuối tháng tư thực sự khiến người ta mệt mỏi.... Vy Vy thong thả đi để thử trải nghiệm làn gió nóng phả vào người... vừa nồng vừa khó chịu... nhăn mặt rồi lại nở nụ cười.
---------------------
Lâm Hàn Thiếu ngồi cạnh với ông nội... cả nhà Lâm Gia đều ngồi lại chiếc bạn đó ngày hôm nay
Chú của Hàn Thiếu:
"Hàn Thiếu à lâu lắm cháu mới về nhà"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!