Chương 5: (Vô Đề)

9

Rất khó để miêu tả biểu cảm của Ân Nhược Hàn trong khoảnh khắc ấy.

Hắn mở to mắt, không thể tin được, ánh nhìn thoáng d.a. o động, rồi lập tức rơi lên người Tống Cẩm Nguyệt đang ngồi trong tiệc.

Thật giả thế nào, vừa nhìn là biết.

Ân Nhược Hàn suýt chút nữa bóp nát chén rượu trong tay.

"Chưởng ấn, sao không nói gì?"

Ta lắc lắc chén rượu, mỉm cười, cố ý châm dầu vào lửa.

"Hay là ngài xem thường bổn cung?"

Ân Nhược Hàn hít sâu một hơi, khi đứng dậy, bước chân hắn hơi lảo đảo.

Chưởng ấn say rồi. Ta giả vờ như không có gì, khẽ trêu đùa.

Ánh mắt hắn lạnh như băng, rõ ràng là không cam tâm.

Nhưng hắn vẫn giả vờ không có chuyện gì, nâng chén rượu lên, từ xa kính ta.

"Kính... Quý phi nương nương."

Ta mỉm cười, ngửa đầu định uống, nhưng bị Hoàng hậu vội vàng ngăn lại.

"Muội muội bây giờ đã có thai, sao có thể uống rượu!"

Sắc mặt Ân Nhược Hàn càng lạnh hơn.

"Vậy bổn cung lấy trà thay rượu."

Ta nhìn vào ánh mắt lạnh lẽo như sao băng của hắn.

Nụ cười càng thêm dịu dàng, chậm rãi nói từng chữ một.

Kính Chưởng ấn.

Nhìn thấy ta và Ân Nhược Hàn đối đáp, Tống Cẩm Nguyệt có vẻ bất an.

Nàng hít sâu một hơi, nâng chén rượu, duyên dáng bước đến trước mặt Ân Nhược Hàn.

Chưởng ấn đại nhân.

Giọng nàng ngập ngừng, đầy thẹn thùng. A Chức kính ngài.

Ân Nhược Hàn nhìn nàng chằm chằm hồi lâu, rồi đột nhiên đưa tay lên.

Không ai thấy rõ chiếc d.a. o găm trong tay áo hắn rút ra thế nào.

Chỉ thấy một ánh sáng lạnh lóe lên, chiếc khăn trắng che mặt Tống Cẩm Nguyệt bị cắt đứt, xoay tròn rơi xuống đất.

Tống Cẩm Nguyệt hoảng hốt mở to mắt, Chưởng, chưởng…

Nàng chưa kịp nói hết câu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!