Chương 2: (Vô Đề)

4

Thiếu niên thiên tử được đồn đại là bù nhìn, trông chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi.

Ngũ quan dịu dàng, ánh mắt như chứa tình ý, nụ cười như gió xuân.

Không giống hoàng đế, ngược lại càng giống một công tử nho nhã được gia tộc lớn dưỡng thành.

Ái phi.

Ngọn đèn dầu tách một tiếng, Tiêu Sách chống cằm, nhàn nhã nhìn ta đang ngồi bên mép giường.

Thấy vẻ mặt ta mơ hồ, hắn khẽ cười.

"Trong cung, các ma ma dạy lễ nghi không dạy ngươi quy củ hầu ngủ sao?"

Không có. Ta thầm nghĩ.

Người được Tống gia nuôi từ nhỏ, chuẩn bị để đưa vào cung, vốn đã dự định trèo lên giường của Cửu Thiên Tuế rồi.

Ta đang định qua loa tìm lời ứng phó, Tiêu Sách lại chậm rãi cất lời.

"Ái phi của trẫm, xem ra có quan hệ không tệ với Chưởng ấn nhỉ."

E rằng đây mới là điều hắn thực sự muốn nói tối nay.

"Hoàng thượng hiểu lầm rồi." Ta cúi đầu, ánh mắt rưng rưng,

"Thần thiếp với Chưởng ấn hoàn toàn trong sạch, chỉ mới gặp nhau một lần mà thôi."

Tiêu Sách chăm chú nhìn ta hồi lâu, không rõ là tin hay chưa tin.

Ta đành tiếp tục nặn nước mắt.

Thật lâu sau, hắn khẽ bật cười.

Khóc đến mức này.

"Đừng sợ, trẫm không ăn thịt người."

Ngay sau đó, hắn phất tay dập tắt ngọn nến trên án thư.

Ánh mắt khẽ nhướng, nhìn ta vẫn còn ngơ ngác ngồi một chỗ.

"Được rồi, đừng ngồi thừ ra nữa, dịch vào một chút. Không thì trẫm nằm ở đâu?"

Trước khi ánh sáng biến mất hoàn toàn, ta không bỏ lỡ ánh nhìn thoáng qua ý trêu đùa trong mắt Tiêu Sách.

5

Sáng hôm sau, theo lệ thường phải đến thỉnh an Hoàng hậu.

Hoàng hậu xuất thân từ nhà họ Tạ, là cháu gái của Đại tướng quân Tạ Ưng.

Nhà họ Tạ quyền thế hiển hách, từ đời này sang đời khác đều là danh gia vọng tộc, hơn nửa triều đình là học trò của Tạ gia.

Hoàng đế có thể thay hết đời này đến đời khác, nhưng các Hoàng hậu đều là nữ nhân của Tạ gia.

Tạ gia nắm giữ triều chính, không bao giờ lung lay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!