Chương 29: (Vô Đề)

Nghe thấy ba chữ quà cảm ơn, Trần Trác không khỏi bất ngờ. Anh nhìn chiếc túi Lâm Vụ đưa, yết hầu chuyển động, ánh mắt sâu thẳm, lên tiếng hỏi ý Lâm Vụ:

"Tôi có thể mở ra ngay không?"

Tùy anh.

Đây là lần đầu tiên Lâm Vụ tặng quà cho người đàn ông khác ngoài Lý Hạng nên còn không quen với quy trình tặng quà, cô ngượng ngùng nói:

"Tôi đã tặng cho anh rồi mà."

Trần Trác mỉm cười lấy chiếc hộp trong túi ra, đó là một chiếc hộp nhỏ nhắn và tinh xảo.

Anh đoán:

"Đây là nút tay áo à?"

Anh từng mua rất nhiều nút tay áo, kích cỡ hộp cũng khớp với suy đoán này.

Không phải. Lâm Vụ ngước mắt nhìn Trần Trác, không nhịn được mà hỏi:

"Anh thích nút tay áo hơn à?"

Cô hỏi xong mới thấy lời này không ổn, hình như câu hỏi đó của cô quá mờ ám.

Bầu không khí trong xe cũng trở nên khác lạ.

Trần Trác nghiêng đầu, dời mắt từ chiếc hộp sang chỗ Lâm Vụ, đôi mắt đen láy và sâu hun hút:

"Không thể nói là thích hơn được."

Lâm Vụ: Hả?

Trần Trác mở hộp, bên trong là ghim cài áo hoa nhung được làm thủ công hình lá trúc dài nhọn, màu của chiếc lá đổi dần từ đậm tới nhạt, trên cuống lá còn gắn một viên ngọc trai tròn trịa, sáng bóng.

Tôi thích nó hơn.

Trần Trác chăm chú nhìn chiếc ghim cài áo trong hộp vài giây rồi mới ngẩng đầu trả lời câu hỏi của Lâm Vụ.

Lâm Vụ ngơ ngẩn, cô hiểu ý của Trần Trác.

Cô khẽ ồ một tiếng rồi cụp mắt nhìn chiếc ghim cài áo:

"Đây không phải món quà đắt đỏ gì, tổng giám đốc Trần thích là được rồi."

Lâm Vụ đã mua món quà này lúc đi dạo phố với Hà Gia Vân tối qua.

Sau khi Trần Trác đồng ý cho cô dẫn Hà Gia Vân đến cọ cơm, Lâm Vụ liền nghĩ ngay đến việc tặng quà đáp lễ. Nếu chỉ có mình cô đến ăn cơm thì thôi đi, đằng này cô lại dẫn cả bạn đến, nếu người mời khách là người khác thì chắc chắn sẽ chẳng vui vẻ gì.

Cô không biết Trần Trác có không vui hay không, song cô nhất định phải bày tỏ lòng biết ơn.

Ban đầu Lâm Vụ cũng không biết nên tặng quà gì cho Trần Trác, mãi đến khi đã gần dạo xong, chuẩn bị về nhà, Hà Gia Vân mới kéo cô vào một cửa hàng chuyên bán trang sức ngọc trai.

Lâm Vụ vừa bước vào đã nhìn thấy chiếc ghim cài áo được bày trong quầy triển lãm, cô bèn mua ngay mà không hề do dự.

Nghe Lâm Vụ nói vậy, Trần Trác cầm lấy chiếc ghim cài áo: Lâm Vụ.

Gì vậy? Lâm Vụ nhìn vào mắt anh.

Trần Trác nghiêm mặt, chăm chú nhìn cô rồi nói với giọng vô cùng nghiêm túc: Tôi thích lắm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!