Lâm Vụ sững người, tim lỡ mất một nhịp: Tôi cái gì?
Nghe ra sự bối rối trong giọng điệu của cô, Trần Trác thoáng khựng lại, định hỏi vì sao cô luôn vạch rõ ranh giới như vậy. Thế mà hơn nửa năm qua, anh cứ đinh ninh họ đã khá thân thuộc với nhau rồi.
Tuy nhiên, lời đã đến bên môi nhưng Trần Trác lại chẳng thể thốt thành lời.
Anh biết rất rõ rằng một khi hỏi câu này, câu trả lời của Lâm Vụ chắc chắn chỉ có một. Mà đáp án đó không phải điều anh muốn nghe.
Một khoảng lặng ngắn ngủi bao trùm lên hai người.
Trần Trác cụp mắt, chuyển sang ngắm dòng người nườm nượp qua lại dưới tầng rồi nhẹ nhàng hỏi:
"Nói xem, vì sao luật sư Lâm của chúng ta lại tăng ca đến tận đêm muộn thế này?"
Nghe thấy câu hỏi của Trần Trác, không hiểu sao Lâm Vụ lại thấy nhẹ nhõm.
"Tôi bận việc quá, quên cả thời gian." Cô nhẹ nhàng giải thích.
Trần Trác:
"Vụ kiện của Phong Hành đâu gấp gáp đến vậy."
Ừ. Lâm Vụ đáp nhỏ:
"Ngoài vụ kiện đó, tôi còn phụ trách những vụ kiện khác nữa. Nhưng tất nhiên tôi cũng mong sớm ngày hoàn thành vụ kiện mà Phong Hành đã phó thác cho tôi."
Trần Trác: Tại sao?
Lâm Vụ: Hả?
"Tại sao em muốn hoàn thành sớm vụ kiện của Phong Hành?" Trần Trác gặng hỏi.
Lâm Vụ im lặng một hồi mới do dự hỏi ngược lại:
"Hoàn thành sớm thì không tốt à?"
Một luật sư muốn sớm kết thúc một vụ kiện chẳng lẽ còn cần phải có lý do đặc biệt?
Trần Trác chợt im bặt.
Nghe thấy tiếng hít thở của anh truyền đến từ đầu dây bên kia điện thoại, Lâm Vụ lờ mờ nhận ra anh có hơi không vui. Dường như anh không mong cô hoàn thành vụ kiện của Phong Hành quá nhanh, nhưng cô không hiểu lý do tại sao.
Sau một thoáng trầm mặc, Lâm Vụ khẽ gọi: Tổng giám đốc Trần.
Ừm?
"Những người làm sếp như các anh có vẽ bánh vẽ cho nhân viên không?" Cô nhịn một lúc, cuối cùng không nhịn nổi phải hỏi.
Trần Trác ngước mắt lên, lập tức hiểu ý cô muốn nói. Anh bật cười, đuôi mày khẽ nhướng lên:
"Vậy bây giờ luật sư Lâm của chúng ta cũng đang vẽ bánh vẽ cho thân chủ đấy à?"
Lâm Vụ:
"… Cũng là để thể hiện lòng trung thành thôi."
Chỉ vẽ bánh vẽ không thôi thì chứng tỏ cô chẳng hề thành tâm chút nào.
Trung thành? Trần Trác nhấn mạnh hai từ này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!