Chương 15: (Vô Đề)

Sau khi thấy rõ cái tên hiển thị trên màn hình điện thoại, cả hai người đều ngẩn người.

Vu Tân Tri lấy lại tinh thần, ngạc nhiên hỏi:

"Tổng giám đốc Trần tìm em có việc gì à? Em ra ngoài nghe điện thoại trước đi."

Lâm Vụ lập tức đứng dậy:

"Vậy tôi ra ngoài trước."

Vu Tân Tri nhẹ nhàng gật đầu.

Vu Tân Tri nhìn theo bóng lưng Lâm Vụ bước ra khỏi phòng rồi ngồi tại chỗ trầm tư. Trần Trác gọi điện cho Lâm Vụ vào giờ này là để bàn chuyện vụ án sao?

Nhưng chẳng phải anh đang ở New York à?

...

Bước ra khỏi phòng karaoke, Lâm Vụ cầm điện thoại đi về phía cầu thang vắng vẻ.

Cô đẩy cánh cửa an toàn nặng nề ra, đồng thời bấm nhận cuộc gọi sắp ngắt kết nối: Alo.

Người ở đầu dây bên kia im lặng một lát mới hỏi:

"Em đang ở bên ngoài à?"

Anh nghe thấy tiếng nhạc phát ra từ bên phía cô.

Lâm Vụ ừ một tiếng, sau đó chần chừ hỏi lại:

"Tổng giám đốc Trần muốn bàn chuyện vụ án hả? Hôm nay tôi đi ăn tối với đồng nghiệp, có thể sẽ về nhà muộn một chút."

... Nghe cô nói vậy, Trần Trác cảm thấy hơi bất lực:

"Tôi không gấp đến vậy đâu, em cứ chơi đi."

Lâm Vụ: ... Ồ.

Trần Trác đáp lời, lại dừng lại giây lát rồi hỏi:

"Em định chơi đến mấy giờ?"

Chưa biết nữa. Lâm Vụ trầm ngâm suy nghĩ:

"Có thể sẽ đến mười một, mười hai giờ gì đó."

Lúc này đã gần mười giờ rồi. Bọn họ mới đến đây được hai tiếng.

Trần Trác ừ một tiếng: Vậy à.

Ừm. Lâm Vụ cảm thấy tâm trạng anh không tốt lắm. Cô cân nhắc vài giây rồi lại nói tiếp:

"Nếu anh cần gấp thì tôi có thể về nhà ngay bây giờ."

Nghe vậy, Trần Trác bật ra tiếng cười khẽ, tiếng cười trầm thấp truyền vào tai khiến cô tê dại.

Cũng không gấp lắm. Trần Trác im lặng vài giây:

"Em chỉ cần về đến nhà trước mười hai giờ đêm là được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!