Chương 10: (Vô Đề)

Tối nay Lâm Vụ không có hứng đi quán bar nên Trần Trác mới đưa cô đến chung cư.

Tủ rượu ở chung cư luôn có sẵn rượu, chỉ là trước đây Lâm Vụ đến đây nhưng không có ý định thưởng thức chúng.

Cô quen cửa quen nẻo bước vào phòng, đi về phía tủ rượu.

Tủ rượu được đặt sát vào tường, trên đó có hơn mười chai rượu lớn nhỏ với xuất xứ khác nhau, hương vị cũng khác nhau. Lâm Vụ ngẩng đầu quan sát, quay đầu nhìn người đang cởi áo vest rồi treo lên giá:

"Cao quá, tôi không với tới."

Vodka được đặt ở chỗ cao nhất.

Trần Trác treo quần áo xong, lững thững đi đến gần cô.

Anh lấy rượu xuống, cụp mắt nhìn cô rồi hỏi xác nhận:

"Ngày mai còn phải đi làm, tối nay em nhất quyết uống loại rượu mạnh này à?"

Lâm Vụ lấy chai rượu ra khỏi tay Trần Trác, xoay người đi vào bếp lấy ly uống rượu rồi đáp: Nói lắm thế.

Trần Trác: …

Lâm Vụ cầm hai cái ly bước ra, Trần Trác nhìn chằm chằm vào gương mặt thanh nhã, bình tĩnh của cô trong chốc lát rồi nói: Tôi khui cho.

Lâm Vụ ừ đáp lại.

Nắp rượu được mở ra, cô ngửi được mùi rượu Vodka nồng đậm tỏa ra trong không khí.

Cô nâng ly rượu do Trần Trác rót chưa đến một phần ba ly, cụp mắt nhấp một ngụm. Mùi cồn trong Vodka rất nồng nhưng uống vào khá nhạt, tinh khiết và ngon miệng.

Lâm Vụ mới uống hai ngụm nhưng nghĩ mình đã chọn sai rượu rồi.

Độ cồn trong Vodka quá cao, mùi vị cũng bình thường, cô không nên chọn loại rượu này.

May mà cô chỉ uống hai ngụm rồi nghỉ uống, Trần Trác không nói gì.

Căn hộ thoáng rơi vào im lặng. Trần Trác uống hết rượu trong ly của mình, kéo ghế ngồi xuống đối diện với Lâm Vụ.

Anh ngước lên nhìn cô, vẻ mặt lạnh nhạt, thái độ muốn nói lại thôi.

"Tốt nhất anh đừng hỏi làm gì." Lâm Vụ lên tiếng đánh vỡ bầu không khí yên tĩnh trong căn phòng.

Nghe vậy, Trần Trác mỉm cười, nhướng mày nhìn cô, đôi mắt sâu hút trong trẻo, giọng ngân vang: Bá đạo thế?

Lâm Vụ ừ đáp:

"Tổng giám đốc Trần, đừng…"

Cô vốn định nói đừng vượt quá giới hạn nhưng nghĩ đến tình hình hiện tại của hai người thì thấy đã có dấu hiệu vượt quá giới hạn, hơn nữa người chủ động lại là cô.

Sau khi nhận ra điều này, Lâm Vụ im lặng, sau đó nhìn anh:

"Đừng nói mấy chuyện mất hứng."

Nghe vậy, Trần Trác ngước lên nhìn cô đầy thích thú, từ tốn nói: Vậy luật sư Lâm…

Anh cố tình ngừng trong giây lát, hỏi bằng giọng trầm khàn cuốn hút:

"Cho rằng chuyện gì mới không mất hứng?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!