Gần đây Tạ Khai Hoài thất tình.
Trước đây ở trường Tạ Khai Hoài đều quậy phá không thôi, bây giờ nghiêm túc làm một chàng trai đẹp yên tĩnh.
Hoàn toàn không giống Tạ Khai Hoài.
Thầy cô thấy cậu trầm tĩnh hơn trước đây rất nhiều, vất vả lắm mới khiến một lớp trở nên yên tĩnh, bọn họ rất quý trọng điều này.
Các anh em trong trường không nhìn nổi dáng vẻ bức bối uể oải của Tạ Khai Hoài nên cố tình hẹn cậu ra KTV hát để giải tỏa tâm trạng.
Nhưng lần này Tạ Khai Hoài thất tình rất nghiêm trọng, dù chọn bài hát bình thường cậu thích hát thế mà cậu vẫn ngồi im không nhúc nhích.
Người anh em A không nhịn được nói vào tai Môi Cầu bên cạnh:
"Tạ Khai Hoài làm sao vậy? Buồn thảm thế, chẳng lẽ thất tình sao!"
Môi Cầu đáp:
"Đúng vậy, thất tình đó."
Người anh em A: …
Cậu ta sửng sốt một lúc mới nói:
"Anh Tạ yêu lúc nào vậy? Sao tôi không biết gì?"
Yêu đơn phương.
".. Kích thích vậy á?" Người anh em A tiến lên nhỏ giọng hỏi Môi Cầu,
"Cậu nói cho tôi nghe với, anh Tạ yêu thầm ai? Trường học tụi mình có nữ sinh nào có thể khiến anh Tạ thần hồn lạc phách như vậy?"
Môi Cầu lắc đầu đáp:
"Ai nói nữ sinh trong trường chứ?"
"Gì? Chẳng lẽ người ngoài trường học?"
Cũng không phải… Môi Cầu nói đến đây thì nhìn Tạ Khai Hoài ủ rũ ngồi bên cạnh, nhẹ giọng nói,
"Là chị bạn tốt của cậu ấy, cái người đến lúc chúng ta đang chơi bóng rổ đó."
Đối phương nghĩ ngợi một lúc mới có chút ấn tượng:
"À, tôi nhớ ra rồi, chị gái nhỏ đó dáng vẻ rất xinh đẹp. Hóa ra anh Tạ thích thục nữ, khó trách lại xem thường nữ sinh trong trường."
"Trời, cậu nói nhỏ thôi, đừng để cậu ấy nghe thấy, tránh khiến cậu ấy bị kích thích."
Vừa nói dứt lời, Tạ Khai Hoài chợt bật dậy khỏi ghế.
Mọi người trong phòng bao đều giật mình, đồng loạt nghiêng đầu nhìn cậu.
Tạ Khai Hoài không nói gì, trực tiếp đi đến màn hình bên cạnh chọn bài hát, sau đó tắt bài đang phát.
Giây tiếp theo, trong phòng bao vang lên giai điệu vui nhộn của bài Liên Minh Mặt Trận Thất Tình.
Tạ Khai Hoài cầm micro hát lên.
Những người còn lại trong phòng bao đều yên tĩnh cực kỳ, rất sợ quấy rầy cậu, bài hát chỉ hơn hai phút, Tạ Khai Hoài hát xong thì phòng bao vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt: Anh Tạ hát hay lắm!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!