Chương 26: Mặt dây chuyền mới

Từ lúc nhìn Cố Nhiên bước vào phòng tắm, đến khi nghe thấy tiếng nước chảy ào ào, Hà Nguyệt vẫn đứng ngây ngốc bên giường, không biết phải làm gì.

Cảm giác mệt mỏi sau khi uống rượu và dầm mưa ập đến, đầu óc cũng không còn được tỉnh táo, nhưng cậu không ngốc, làm sao không biết Cố Nhiên muốn làm gì với mình.

Mặc dù sức lực và thể chất của cậu không bằng Cố Nhiên, nhưng nếu Cố Nhiên thật sự muốn mạnh bạo, cậu cũng có thể dốc hết sức để phản kháng, hoặc có thể cắn, hoặc dùng móng tay cào, nhưng có thể cũng không có tác dụng gì.

Khi Hà Nguyệt gần như chuẩn bị mở cửa bỏ chạy, thì cửa phòng tắm đột nhiên mở ra.

Hà Nguyệt theo bản năng lùi lại một bước, nhưng không thấy người mà cậu tưởng tượng sẽ khỏa thân chuẩn bị xông vào. Cố Nhiên lại ăn mặc chỉnh tề, áo ngủ và quần ngủ đều đã mặc lên, tóc cũng như vừa được lau khô, chỉ hơi ẩm ướt một chút.

Cố Nhiên cười như không cười nhìn cậu,

"Đứng mãi không mệt à?"

Hà Nguyệt hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm nói,

"Anh tắm xong rồi chứ? Có thể đi được chưa?"

"Cậu sợ tôi đến vậy à?" Cố Nhiên hừ nhẹ, lại tiến về phía cậu.

Cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ của người đàn ông đang dần dần tới gần, Hà Nguyệt không khỏi run rẩy, lớn tiếng nói, Đừng qua đây!

Người đàn ông lại thật sự đứng lại.

Hà Nguyệt thấp giọng nói,

"Tôi hơi mệt... anh có thể ra ngoài không..."

Cố Nhiên nhìn cậu một lúc,

"Được, vậy chúc ngủ ngon."

Hà Nguyệt không ngờ đối phương lại dễ dàng buông tha cho mình, nhưng vẫn thở phào nhẹ nhõm, mệt mỏi ngồi xuống mép giường.

Cố Nhiên lại không có ý định rời đi, mà cũng đi tới ngồi bên cạnh Hà Nguyệt, giọng điệu hiếm khi dịu dàng,

"Tôi thật sự sẽ không làm gì cậu đâu."

Hà Nguyệt hơi co rúm người, dịch mông sang bên kia một chút.

"Tôi có thứ muốn tặng cậu."

Cố Nhiên cúi đầu lục lọi trong túi một lúc, lấy ra một cái hộp nhung nhỏ, rồi mở hộp ra, bên trong là một sợi dây nhỏ, có một mặt dây chuyền màu xanh ngọc, dưới ánh đèn vàng nhạt trong phòng ngủ, lộ ra ánh sáng lấp lánh ấm áp.

Hà Nguyệt ngẩn người, mặt dây chuyền nhìn quen quen. Giống như hình dáng của chiếc khóa bình an cậu từng nhận từ Tô Vân, nhưng màu sắc thì đậm hơn, xanh mướt hơn một chút.

"Về chuyện lần trước, xin lỗi."

Hà Nguyệt hơi ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên cậu nghe Cố Nhiên xin lỗi, có chút lúng túng Ừm một tiếng.

Cái này bù cho cậu.

......

"Tôi không tìm thấy cái giống hệt, nhưng cái này cũng gần gần, mua ở cùng một chỗ với cái bị vỡ trước đó."

......

"Cậu vẫn còn giận tôi sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!