Chương 13: Lén gặp em trai

Lúc đang ăn cơm, Hà Nguyệt do dự hồi lâu, mới nói,

"Cái đó, Cố Nhiên......."

Gì vậy?

"Vì ngày mai anh cũng không có lịch trình gì, nên tôi muốn......" Hà Nguyệt có chút căng thẳng,

"Ngày mai tôi có thể xin nghỉ một ngày được không?"

Không được.

Cố Nhiên không ngẩng đầu lên đã từ chối thẳng thừng.

Hà Nguyệt dùng giọng điệu khẩn cầu nói,

"Tôi sẽ chuẩn bị ba bữa cơm xong rồi mới đi, tối sẽ trở về......"

Cậu định đi đâu?

"Em trai tôi học ở đại học B, tôi muốn đi thăm nó." Thấy Cố Nhiên có vẻ mềm lòng, Hà Nguyệt lập tức nói,

"Sau ngày mai sẽ phải đi làm, lịch trình khá bận, không biết khi nào mới có thời gian để thăm nó nữa."

Cố Nhiên nhướng mày, Cậu có em trai?

"Là con của dì tôi, nhưng chúng tôi lớn lên cùng nhau, nó như em trai ruột của tôi vậy." Khi chàng trai nói về em trai, không tự chủ được mà mỉm cười khiến cả người đều trở nên dịu dàng sinh động,

"Nó thông minh hơn tôi nhiều, dễ dàng đậu vào đại học B, hơn nữa mới năm nhất đã làm phó chủ tịch hội sinh viên, nếu tôi mà giỏi bằng một nửa nó thì tốt biết mấy."

Cố Nhiên bất mãn trợn mắt nói,

"Đại học B thôi, có gì to tác đâu."

Cố Nhiên thực sự có lý do để coi thường đại học B, gia đình hắn có tiếng tăm, hồi trung học đã được cha gửi đi nước ngoài du học, tốt nghiệp đại học ở một trong mười trường hàng đầu của Mỹ, còn theo học ngành kỹ thuật có giá trị cao nhất, nhưng vì ngoại hình hắn quá nổi bật, lại có hứng thú với diễn xuất, cộng thêm gia đình có nhiều tài sản, không cần phải kiếm tiền, cha mẹ đều hy vọng hắn làm những gì mình thích, nên mới chuyển sang làm diễn viên.

Còn đại học B mà Bùi Ưu đang theo học tuy trong nước được coi là trường đại học hàng đầu, nhưng không thể so sánh với trường của Cố Nhiên.

Hà Nguyệt nhẹ nhàng nói,

"Nó đương nhiên không thể so với anh, nhưng nó là con của gia đình bình thường, dì và dượng cũng không học hành gì nhiều, nó tự mình thi đậu vào đại học B, đã rất xuất sắc rồi."

Cố Nhiên tức giận nói,

"Tôi không phải cũng dựa vào khả năng của mình sao?"

"Tôi không có ý đó......"

"Cậu muốn nói, vì tôi có một ông bố giàu có quyền lực, nên dù cho có đạt được thành tựu gì cũng không có gì là lạ?"

Hà Nguyệt không nhanh mồm nhanh miệng như Cố đại minh tinh, chỉ có thể lắp bắp biện minh, Không phải......

"Người với người không giống nhau."

Cố Nhiên khinh thường nói,

"Cậu đừng tưởng tôi dựa vào bố mình mới có được ngày hôm nay. Dù có đưa bố tôi cho cậu làm cha nuôi, thì cậu cũng chỉ có thể làm trợ lý, làm giúp việc cho người ta."

Hà Nguyệt gật đầu,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!