Sau khi Nhan Thu Chỉ nói xong, cũng không thèm nhìn phản ứng của Trần Lục Nam, cô cúi đầu xuống lướt điện thoại di động của mình.
Xu hướng trên mạng đã trở nên tốt hơn, nhưng cô muốn biết ai đã đăng video này và tại sao lại giúp đỡ bản thân đúng lúc như vậy.
Nghĩ rồi, Nhan Thu Chỉ gửi một tin nhắn cho Chị Manh.
Vừa gửi xong, chiếc xe đã dừng lại.
Khi quay đầu lại, là cánh cửa vừa quen vừa lạ đó.
Cô sững sờ trong vài giây, sau đó mới phản ứng lại nơi mà Trần Lục Nam yêu cầu tài xế đưa họ về nhà chính là phòng tân hôn của hai người.
Biệt thự nằm ở trong khu nội thành, một vị trí yên tĩnh giữa nhịp sống hối hả.
Từng căn từng căn một, rải rác xen kẽ. Những căn hộ trong khi biệt thự này không nhiều, dường như là một số điều kiện mua nhà đã bị hạn chế hơn so với kế hoạch ban đầu.
Cụ thể là gì thì Nhan Thu Chỉ cũng không biết, nhưng cô biết phòng tân hôn của cô và Trần Lục Nam ở đây, là căn biệt thự lớn nhất và đặc biệt nhất.
Trong lúc sững sờ, chiếc xe đã tiến vào trong sân rồi.
Nhan Thu Chỉ định thần lại, sau khi Trần Lục Nam xuống xe liền vội vàng đi theo anh.
"Hành lý của em đâu, đã đưa đến chưa?"
Trần Lục Nam nói ừm, lập tức đi thẳng vào trong nhà.
Sau khi vào nhà, Nhan Thu Chỉ lập tức nhìn thấy chiếc vali nhỏ của mình.
Tiếp theo là đại sảnh gọn gàng và sạch sẽ, rộng rãi và sáng sủa, sang trọng và xa hoa.
Thiết kế của toàn bộ ngôi nhà thực sự là theo sở thích của cô, nhưng sau khi hoàn công thì cô lại không thích ở đây.
Nhan Thu Chỉ nhìn xung quanh một lượt, không quan tâm đến Trần Lục Nam, hứng thú mở vali của mình ra, lấy đồ ở bên trong ra, định tìm một nơi để cất đi.
Trần Lục Nam đi vào trong phòng bếp rót hai cốc nước, liền nhìn thấy cảnh cô ngồi xổm xuống đất, mặt mày tập trung nhìn vào cái gì đó.
Sau khi vào nhà, Nhan Thu Chỉ vứt áo khoác sang một bên, cô chỉ mặc một chiếc váy dài màu đen khi đi ra ngoài, tôn lên dáng người uyển chuyển và đường cong hoàn mỹ của cô.
Ánh mắt của Trần Lục Nam đi từ trên xuống dưới, rồi lại từ dưới lên trên, đột nhiên nghĩ đến những gì Trình Trạm nói.
Cô càng ngày càng xinh đẹp.
Trước đây Trần Lục Nam không quan tâm đến những lời này, nhưng lúc này, anh cảm thấy nó có lý, đó là sự thật.
Đã lâu không gặp, vợ của anh càng ngày càng hấp dẫn, gương mặt thanh thoát càng thêm quyến rũ, dù là ngoại hình, khí chất hay dáng người, dường như càng khiến người ta không thể dời mắt được.
Ánh mắt Trần Lục Nam dừng lại ở đường cong duyên dáng sau gáy của cô trong giây lát, sau đó anh vội vàng rời đi, thay vào đó là uống một nửa cốc nước lạnh.
Khi Nhan Thu Chỉ quay đầu lại, những gì cô nhìn thấy là hình ảnh một người đàn ông đang cầm một cốc nước trong suốt ngẩng đầu lên uống nước, những ngón tay của anh rất mảnh khảnh, trông vô cùng đẹp, lại nhìn sang hướng khác, là yết hầu của anh đang cuộn lên.
Nhan Thu Chỉ vô thức nuốt nước bọt, vẫn còn chưa kịp rời ánh mắt đi, Trần Lục Nam đã cúi đầu nhìn xuống.
Ánh mắt hai người chạm nhau, đầu óc Nhan Thu Chỉ trống rỗng trong hai giây, cô đánh đòn phủ đầu trước:
"Em cũng muốn uống nước."
Trần Lục Nam nhìn chằm chằm vào cô hai giây, sau đó chuyển ánh mắt.
Nhan Thu Chỉ nhìn theo, đúng lúc thấy được cùng một loại nước cùng một kiểu cốc, nhất thời, cô á khẩu không nói nên lời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!