Chương 50: (Vô Đề)

Gió xung quanh đã yên tĩnh.

Trong xe, sau khi Trần Lục Nam nói xong câu nói vô lại kia, Nhan Thu Chỉ đã bị sốc trong mười giây.

Thật sự là có mười giây.

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng Trần Lục Nam sẽ có một mặt như vậy, hoàn toàn khác biệt với anh trước khi, thế nhưng anh lại có một bộ dạng khiến người ta chán ghét như vậy.

Thậm chí….

Còn có một điểm đặc biệt thích thú.

Chỉ có Nhan Thu Chỉ mới có thể nhìn thấy Trần Lục Nam như thế này, chỉ có cô mới có thể nhìn thấy mặt này của anh.

Nghĩ xong, cô có chút mừng thầm, đây là một Trần Lục Nam chỉ thuộc về chính cô, những người khác đều không biết, cũng chưa bao giờ nghĩ đến và càng không được Trần Lục Nam đối xử như thế này.

Khuôn mặt Nhan Thu Chỉ từ từ đỏ bừng lên, cắn môi nhìn anh.

Trần Lục Nam chống một tay vào vô lăng nhìn nghiêng vào cô, ánh mắt sâu thẳm như một dòng xoáy, thu hút cô như một thỏi nam châm vậy.

Bên trong xe vô cùng yên tĩnh, Trần Lục Nam còn có chút cong môi kiêu ngạo, dỗ dành cô nói: Nhan Nhan.

Trái tim của Nhan Thu Chỉ đập loạn xạ, và cô vô thức nuốt nước miếng xuống.

Trần Lục Nam nhìn vành tai đỏ bừng của cô, cười trầm mặc nói:

"Được rồi, không đùa nữa…."

Trước khi chữ này của anh vẫn còn chưa phát ra, Nhan Thu Chỉ đột nhiên nghiêng người dựa về phía anh, cô vươn tay chọc vào mặt Trần Lục Nam, ánh mắt rực lauwr nhìn anh: Thật sao?

Ừm.

Trần Lục Nam sững lại, giọng anh đanh lại trong hai phút.

Nhan Thu Chỉ biết rồi nhưng vẫn cố tình hỏi, lúc này cô cũng sợ anh sẽ làm gì, trong mắt cất giấu sự giảo hoạt, tiến sát lại trước mặt anh nói:

"Nếu em gọi thì anh thật sự thả em đi sao?"

Ánh mắt Trần Lục Nam tối sầm lại, cúi đầu trầm mặc nhìn cô: Ừm.

Nhan Thu Chỉ mỉm cười, nhìn xuống bắp đùi đang mở của mình, duỗi ngón tay ra gãi gãi vào đó, khiến Trần Lục Nam cảm thấy tê dại.

Khi ngón tay cô chạm vào, yết hầu của Trần Lục Nam cuộn lên, cơ thể anh căng cứng.

"Anh ơi, tại sao anh lại căng thẳng như vậy chứ."

Nhan Thu Chỉ ngước mắt nhìn anh, trong mắt tràn đầy ý cười.

Về khả năng khiêu khích cô thực sự không kém hơn Trần Lục Nam chút nào, tốt xấu gì cô cũng là người diễn rất nhiều bộ phim truyền hình, hơn nữa Nhan Thu Chỉ thực sự là một người có thể coi là khá hiểu người đàn ông như Trần Lục Nam, tất nhiên cô biết cách kẹp chặt điểm yếu của Trần Lục Nam.

Cơ thể Trần Lục Nam cứng đờ, mí mắt giật giật, hai thái dương không ngừng nhảy lên, như có luồng điện từ xương cụt truyền đến, tê dại đến mức không thể khống chế được.

Anh chưa kịp hành động bước tiếp theo, Nhan Thu Chỉ đột nhiên nghiêng người qua, khóe môi chạm vào má anh làm bùng lên ngọn lửa mà Trần Lục Nam đang cố nén lại.

Một giây tiếp theo, Trần Lục Nam trực tiếp véo sau gáy cô, ngón tay dài trong ống tay áo ấn lên trên mặt, khiến cho cơ thể Nhan Thu Chỉ cũng có chút phản ứng.

Trần Lục Nam cúi đầu hôn xuống, cùng lúc đó, tay của Nhan Thu Chỉ cũng chạm vào khóa cửa bên phía anh.

Tiếng hôn và tiếng mở khóa đồng thời vang lên, Trần Lục Nam mặc kệ, Nhan Thu Chỉ bị anh cưỡng hôn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!