Chương 5: (Vô Đề)

Trong ba giây thời gian, Nhan Thu Chỉ liền hiểu được ý tứ trong câu nói này của Trần Lục Nam.

Cô nghẹn lại, vẻ mặt vô cùng tế nhị.

Cái gì ăn cơm trước đi?

Cô vừa mới là cái ý đó sao, cô tuyệt đối không có. Nghĩ rồi, Nhan Thu Chỉ mở miệng hỏi:

"…. Trong não anh có tinh trùng sao?"

Trần Lục Nam: ….

Anh trầm mặc một lát, nhướng mày nhìn cô, trầm giọng nói: Thử xem?

……….

Nhan Thu Chỉ ngạc nhiên với bộ mặt dày của Trần Lục nam, người này đã hơn một năm không gặp, là ham muốn không được thỏa mãn sao?

Cô trừng mắt nhìn Trần Lục Nam, không nói nên lời.

Hai mắt cô mở vừa to vừa sáng, trong mắt không có bất kỳ lực uy hiếp nào, ngược lại là thêm một tia quyến rũ u ám.

Trần Lục Nam thu hồi ánh mắt, không nói gì nhiều với cô.

Sau khi ăn cơm xong, để tránh việc vận động sau bữa ăn, Nhan Thu Chỉ giao nhiệm vụ rửa bát cho Trần Lục Nam rồi tự mình quay trở về phòng.

Thậm chí cô còn chốt cửa nữa.

Nghe tiếng then cài cửa vang lên, Trần Lục Nam khẽ nhếch môi cười.

Sau khi trở về phòng Nhan Thu Chỉ cảm thấy khóa cửa không ngăn được Trần Lục Nam, huống hồ là cô há miệng mắc quai, vừa mới uống canh gà ngon tuyệt do người ta nấu.

Sau khi nhìn chằm chằm vào cánh cửa trong vài giây, Nhan Thu Chỉ mở cửa ra và đi vào phòng để quần áo.

Cô phải thu dọn đồ đạc để mang về, thật ra ở phía biệt thự cũng không thiếu thứ gì cả.

Mặc dù Nhan Thu Chỉ đã hơn một năm không trở về, nhưng chỉ cần cô yêu cầu, quần áo và phụ kiện thậm chí cả sản phẩm chăm sóc da mới nhất sẽ được chuyển đến tận tay cô.

Cô cũng không phải là một người phụ nữ sẽ tiết kiệm tiền cho Trần Lục Nam, Nhan Thu Chỉ tiêu tiền sẽ không bao giờ nương tay.

Đây là một cuộc trao đổi quà tặng giữa quan hệ vợ chồng nhựa của bọn họ.

Nhưng có một số thứ mà Nhan Thu Chỉ mang đi bất cứ đâu, cô cần cất giữ nó thật tốt.

Khi Trần Lục Nam bước ra khỏi phòng bếp, những gì anh nhìn thấy là cánh cửa đang mở.

Anh hơi nhướng mày, bước vào bên trong thì phát hiện người không có ở trong phòng, nhưng cửa phòng để quần áo lại đang mở.

Lúc trước khi sửa sang lại căn hộ, thực tế có vài căn phòng, nhưng Nhan Thu Chỉ có quá nhiều quần áo, cũng không cần phòng cho khách vì vậy liền bảo người sửa phòng đó thành phòng để quần áo, thông với các phòng khác.

Trong cả căn hộ, ngoại trừ phòng làm việc, chỉ có phòng ngủ nối liền với một phòng để quần áo.

Rộng rãi sáng sủa và vô cùng xa xỉ.

Khi Trần Lục Nam bước tới cửa, anh nhìn thấy Nhan Thu Chỉ đang ngồi xổm trên mặt đất.

Cô đang cầm chiếc điện thoại di động cũ trên tay, lông mi rũ xuống, đang tập trung quan sát.

Màn hình điện thoại di động nhỏ, ánh sáng chiếu vào khuôn mặt cô, tôn lên đôi mày thanh tú của cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!