Trong thang máy, Nhan Thu Chỉ đứng ở giữa, bên cạnh là hai vị Phật khổng lồ, cô luôn cảm thấy có một ngọn lửa thiêu đốt không rõ nguồn gốc đang bùng cháy, thậm chí nếu sơ ý một chút còn có thể tự thiêu đốt chính mình.
Với hình ảnh phản chiếu của thang máy, Nhan Thu Chỉ liếc nhìn Trần Lục Nam và sau đó lại nhìn Nhan Gia Trì.
Nhan Gia Trì mím chặt môi, mí mắt giật giật, đồng phục học sinh bị buông lỏng, trông vô cùng không vui.
Cô quay đầu lại nhìn, vô tình nhìn thấy vết đỏ trên cổ cậu ta.
"Cổ em bị làm sao thế?"
Nhan Thu Chỉ đột nhiên hỏi:
"Em đánh nhau với ai sao?"
Nhan Gia Trì nhìn cô: Không có.
Nhan Thu Chỉ không kìm được mà trực tiếp ra tay:
"Chị đều đã nhìn thấy rồi mà em vẫn còn nói không có."
Nói rồi, cô trực tiếp muốn kéo quần áo của Nhan Gia Trì, nhưng Trần Lục Nam đã ngăn cô lại trước khi tay cô chạm vào.
"Nhan Nhan, vẫn đang ở trong thang máy."
Nhan Thu Chỉ dừng lại và im lặng thu tay về.
Cũng may thang máy rất nhanh, không bao lâu sau đã xuống đến tầng nơi cô ở rồi.
Trần Lục Nam đã từng đến căn hộ này rất nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên Nhan Gia Trì tới đây, cậu ta nhìn hành động quen thuộc của Trần Lục Nam và lẩm bẩm hỏi:
"Tại sao anh lại quen thuộc như vậy chứ?"
Nhan Thu Chỉ: …..
Nếu không phải cô và Trần Lục Nam lúc này vẫn đang còn khó xử, cô thật sự muốn nói với Nhan Gia Trì, đó là chồng cô, tại sao lại không thể quen thuộc với căn hộ của vợ chứ?
Nhan Thu Chỉ ho khan, nhỏ giọng nói:
"Người ta thông minh, nhìn thoáng qua có thể nhìn thấu cách bài trí của căn hộ rồi."
Nhan Gia Trì liếc nhìn cô, ánh mắt đó trần trụi hiện lên
"chị cảm thấy em là đồ ngốc sao".
Nhan Thu Chỉ sờ sờ chóp mũi, đá chân cậu ta:
"Đến sô pha ngồi xuống cho chị, để chị xem vết thương của em xem nào."
….
Có lúc nào đó, Nhan Gia Trì không thể chống đối lại Nhan Thu Chỉ được, vì vậy cậu ta chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi xuống, dưới sự ép buộc của cô ngoan ngoãn cởi áo đồng phục học sinh của mình ra.
Con người cậu ta cao gầy, ngoại hình ưa nhìn, Nhan Gai đều có gen tốt về ngoại hình, dù là Nhan Thu Chỉ hay là Nhan Gia Trì thì họ đều có vẻ ngoài xinh đẹp.
Sau khi cởi áo ra, bên trong cậu ta có mặc một chiếc áo phông ngắn tay, làn da của cậu ta rất trắng, trên cố còn có vết xước rõ ràng.
Chỗ đó bị móng tay của ai đó vô tình cào vào, nó dài và trong hơi gớm ghiếc. Cô cau mày, nhỏ giọng hỏi:
"Em đánh nhau với ai sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!